Quái vật?!
Theo hắn nhớ, điểm khởi nguyên toàn bộ có 48 nơi, căn cứ vào tên của những loại đá, nơi này gọi là [Saphhire Lake] (Hồ Lam Ngọc) cũng là một nơi quái vật đi theo từng nhóm nhỏ, một trong những nơi an toàn nhất.
Lúc này, Nguyệt Bảo chạy chậm, nhìn về phía bốn người, dựa theo trình tự đánh giá nhóm bốn người.
Đầu tiên chính là trung niên chân lông rậm rạp cơ săn chắc, một tên đầu tóc bù xù xoăn như tổ quạ, một cô gái trẻ khoảng chừng mới học cấp ba, phía sau cùng là một phụ nữ gầy gò, cao khoảng mét sáu.
Ngày đầu tiên xuyên qua dị giới, nam thì t·rần t·ruồng, nữ thì còn đỡ, có được hai mảnh vải che thân.
Không thể không nhắc đến, ngày đầu tới đây, nam giới luôn được phúc lợi này, ngắm thoải mái toàn bộ làn da trắng mịn, bộ ngực đầy đặn, à mà có khi cũng nhão nhẹt mắc ói.
Bất quá, loại tình huống trước mắt, không có người nào có tâm tình chiêm ngưỡng.
Nói thì chậm nhưng diễn biến ở đây khá nhanh, từ phía sau lùm cây phóng ra một mũi tên.
Người phụ nữ ba bốn mươi chạy cuối cùng kêu thảm một tiếng, mũi tên cắm trên lưng, ngã nhào trên mặt đất.
Bà ta thống khổ cùng sợ hãi kêu la, mặt mũi hoàn toàn méo mó, tuy như vậy, vì sinh mạng nằm trước sợi chỉ, năng lực sinh tồn vẫn cựa quậy, bò lê lết phía sau.
Mà bụi cỏ cao đằng sau đi tới, lại là hai tên da xanh, cao chưa tới một mét, toàn thân màu xanh lá cây, hình dạng như con người, mặt xấu xí dữ tợn, mép miệng còn có hai cái răng nanh lú ra.
Trong đó một tên còi cọc, trong tay cầm nỏ ngắn, tên còn lại bụng to hơn chút, phía sau vác một cái giỏ, tay cầm một cây gỗ.
Hai tên này nhìn thế nào cũng không thấy cổ, đầu không có phát triển tốt, hộp sọ có lẽ không đầy đủ, nhưng cử chỉ hành động lại rất nhanh nhạy, trên làn da có không ít mụn thịt, thỉnh thoảng phát ra tiếng tạch tạch như thằn lằn, nhìn thế nào cũng làm người ta run sợ.
Chính xác, chúng là Goblin.
Nhân loại hiện đại, từ già đến bé, làm sao từng thấy chủng loại này?
Người bình thường làm sao không sợ hãi?
Nữ trung niên gào thét:
"Đừng bỏ ta! Cầu các ngươi đừng bỏ ta!"
Cả thân thể đã run lên, hai chân không còn đứng được, kêu thảm với tới đám người phía trước, mỗi một chữ nói ra đều như từng nhát dao vào tai người nghe, trung niên chân lông, tóc tổ quạ có hơi giật mình một chút, nhưng không có quay lại, nghiến răng còn chạy nhanh hơn.
Chỉ có cô gái trẻ dừng lại thoáng quay đầu, bộ dáng có chút cắn rứt.
Mà lúc nàng quay đầu lại, liền thấy tên bụng lòi kia đã cầm lấy cây gỗ giơ từ trên cao xuống, đánh thẳng vào đầu của phụ nữ trung niên, máu tươi tung tóe, óc heo văng ra, tiếng cầu cứu liền biến mất.
Tên cồi cọc thì nhổ ra mũi tên, cầm lấy đâm thẳng xuống yết hầu của người phụ nữ, tình trạng này nếu đem về hiện thực, dù có thần y cũng bó tay cứu trị.
Ở thế giới này, c·hết không hoàn toàn c·hết, chỉ là chỉ số tinh thần giảm mạnh, quan trọng nhất là hồn mệnh, mỗi người có ba hồn chín vía, tương ứng 27 lần có thể c·hết đi.
Làm cho người ta không thể lý giải một chuyện, yết hầu b·ị đ·âm thủng, hộp sọ đánh ra cả đậu hũ, thế mà nữ trung niên vẫn còn hít thở, hai tay che lại v·ết t·hương ở cổ, bà ta lăn người về bên trái, dùng hết sức bình sinh cố gắng thoát khỏi... mà chưa tới một giây sau, tên bụng bự cầm lấy cây gỗ tới tấp đập vào đầu nữ trung niên.
Bốn năm tiếng bịch bịch vang lên kèm theo tiếng vỡ xương cùng lúc réo lên.
Đầu của nữ trung niên bây giờ giống như quả cà chua bị dập, cây gỗ bên trên đã dính không ít máu, cảnh tượng hết sức rùng rợn.
Nhìn cảnh này, cô gái trẻ bị dọa đến ngồi bẹp, phía dưới mông liền tràn ra nước vàng, thế nhưng chơi đùa với nữ trung niên cũng tạm dừng, tên ốm tên phệ liền đưa mắt tới cô nàng.
Cô gái trẻ vội trườn về phía sau, nhưng chưa kịp nhấc chân, liền một tiếng xoẹt, phóng tới bắp chân của nàng.
Cơ hồ toàn bộ đau đớn so với hiện thực còn đau hơn!
Cô gái trẻ hét lên một tiếng cả người không sức lực nằm trên mặt đất, tên bụng phệ liền lao về phía nàng, trên cây gỗ còn dính không ít máu thịt của nữ trung niên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!