Chương 43: Bùi Sơn khóc không ra nước mắt

Cũng may Bùi Sơn máu cao, cơ thể dẻo dai, lại có Kiều My có kỹ năng [First Aid] đã cấp 2 có thể trị liệu 4 máu, mà Kobold là một dạng huyết thống lai giữa Khuyển Nhân với Goblin mà ra, mà may mắn một điều, chính là nó thuộc dạng xác c·hết, máu dày nhưng tốc độ và lực công kích không cao.

Kỹ năng không có, đầu là nơi gây chí mạng duy nhất.

Minh Đức thả ra một q·uả c·ầu l·ửa làm nổ luôn một nửa thân người của nó.

Bùi Sơn dẫn đầu, cầm theo khiên nhỏ chống đỡ mấy lần rìu rơi xuống, cuối cùng Nguyệt Bảo và Kiều My công kích thêm, con Kobold Undead liền nằm xuống.

Kiều My kiểm tra một chút trạng thái thì hết hồn hét lớn:

"Linh khí hấp thu nhiều thật nha, còn một chút nữa ta sẽ thăng cấp hai!"

"Chuyện bình thường, quái vật cấp 4 sinh ra linh khí đối với mọi người sẽ cao, vì cấp độ của mọi người so với nó thấp hơn mà."

Nguyệt Bảo không muốn nói chuyện nhiều, một phút đồng hồ đều không muốn lãng phí.

Bốn người tại bãi tha ma Kobold hoạt động, chủ yếu săn g·iết xương sọ quái, ngẫu nhiên g·iết vài con quỷ tinh ranh xác sống cũng rất thuận tiện, nhưng không có ý định tiến vào trung tâm bãi tha ma, đi thẳng vào nghĩa trang.

Bùi Sơn thì chú ý tới Nguyệt Bảo giống như mãi đang tìm kiếm cái gì đó.

"Hắn mang mọi người tới đây, hẳn là có mục đích khác."

Hơn hai giờ đi qua.

Kobold xác c·hết rơi ra chỉ có vài món đồ linh tinh [Decayed Tooth] x5 (răng thối rữa) còn lại đều là [Splinter] (xương nát) cùng mấy chục cái Bronze Chip.

Mỗi người đều thu hoạch được không ít linh khí, Bùi Sơn thuận lợi thăng tới cấp 2.

"Các ngươi có phát hiện hay không một sự kiện hố cha hàng họ?"

Minh Đức nhịn không được bắt đầu tào lao:

"Hôm nay quái vật đều là nghèo kiết xác, mặc dù linh khí tuôn ra cao hơn nhiều, nhưng g·iết nãy giờ toàn bộ chỉ lượm mấy cái răng với mấy cái xương nứt!"

"Đúng thiệt vậy nha, đánh lâu như vậy, cũng chỉ rơi ra không quá 10 cái Bronze Chips."

Kiều My ánh mắt hoang mang, nàng đếm trên đầu ngón tay tính toán:

"Chúng ta tổng cộng chỉ lấy được mười một cái Bronze Chips, nếu so với bọn Goblin lúc trước thì thọt gấp ba."

Bùi Sơn cũng nhíu mày lại, xem ra tất cả mọi người rất phiền muộn.

Hiệu suất bình quân một đám quái 5-7 con phải g·iết là 10 phút kém, toàn bộ đã g·iết hơn bốn đàn quái, mà chẳng có thứ gì.

"Các ngươi còn phàn nàn gì nữa, quái bình thường tỉ lệ rơi đồ cứ như vậy thôi."

Nguyệt Bảo đối mặt ba người nói:

"Goblin dù gì bọn chúng cũng có nhà có cửa, còn bọn này đều là hoang dã c·hết khô, trên người không có thứ gì đáng giá. 5 cái răng thối rữa có thể dùng để đổi trả một số nhiệm vụ ban đầu của hệ thể chất, phù hợp với chú Sơn."

Ừ thì cũng có chút đạo lý.

Minh Đức bẽn lẽn lên tiếng:

"Còn mấy cái xương nát này? Có phải cũng là nhiệm vụ gì đó của hai chúng ta không?" Ánh mắt hắn cũng ám chỉ hắn và Kiều My.

Nguyệt Bảo lắc đầu:

"Mấy món xương nát này không có nhiều thứ để làm, hiện tại cũng khó làm, cần có kỹ năng chuyên dụng để mài bọn chúng, còn bán thì x10 một nhóm bán được 1 Bronze Chip."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!