Chương 22: Chạm trán rắn lớn

Mà để tránh cho đám chuồn chuồn đầu rắn bay tán loạn, Hà Trung Nguyên đã gây ra tiếng động, làm cho lũ quái vật phải chú ý mà sơ suất né tránh Băng Liên.

Nguyệt Bảo biết thời cơ đã tới, liền lao phía trước, hai tay đập mạnh xuất hiện ra một trang giấy, bắt đầu ngâm thơ.

Vạn lý thanh giang, vạn lý thiên

Nhất thôn tang giá, nhất thôn yên.

Ngư ông thuỵ trước, vô nhân hoán

Quá ngọ tỉnh lai, ngư mãn thuyền.

Từ không trung xuất hiện vô số lưới đánh cá bằng nước lao tới, những con hết thời gian đông cứng thoát lưới được, lại không cách nào bây ra khỏi cảnh núi non, cứ thế rụng hết cánh, lảo đảo rơi xuống đất cho vô số lưới đánh cá đập xuống.

Toàn cảnh rung động vô cùng, Hà Trung Nguyên, Huỳnh Nam cho đến cả Ngọc Anh Thư cũng hết sức kinh ngạc.

Hắn chỉ ở đó đọc thơ, liền có thể tạo ra nhiều lưới đánh cá gây sát thương liên tục như vậy sao?

Chẳng lẽ gọi là cái gì tú tài gì đó sao?

Mà một chốc liền nhanh chóng qua đi, phía trung tâm bên trong hàng rào liền xuất hiện một đóa hoa sen trắng lơ lửng, một vài con còn ngáp ngáp bị nổ banh xác.

Nhóm Hà Trung Nguyên lại trao đổi ánh mắt với nhau.

Không phải chứ! Bao nhiêu đó quái vật, với bao nhiêu quái còn lại bị nổ kia ....

Trong lúc ba đôi mắt giao thoa.

Tiếng Nguyệt Bảo vang lên thu lưới vô số tiếng kim loại bể cũng vang lên theo, khói bụi bay ngập trời.

Đến lúc này, cả ba người mới hốt hoảng, kỹ năng của người này là che mắt mọi người bằng ngâm thơ sao.

Khói mù tan ra, chỉ thấy vô số linh khí bay đầy trời, phần nhiều rơi vào người của Nguyệt Bảo, hai ba tia còn lại nhảy vào người của Ngọc Anh Thư, số ít bay vào Hà Trung Nguyên.

Hai mươi sáu con chuồn chuồn đầu rắn thế mà thu được tận 80 linh khí, còn hai phần ba linh khí nữa liền có thể thăng cấp 5 rồi.

Chờ sương khói còn mờ nhân ảnh, hắn vội vàng tiến vào hàng rào, sau cú nổ mạnh, xác quái vật thật sự không còn là mấy.

Mở ra thuật Looting, nhanh chóng thu được không ít thịt rắn và vật liệu khác.....

Ba người liền thở phào, cùng với Nguyệt Bảo bước vào nhà kho.

Vừa vào trong, liền nhìn thấy hai căn phòng, Nguyệt Bảo biết được căn phòng điều khiển giá·m s·át và nhà kho, liền đi về bên trái, không quên căn dặn bọn họ lấy xong thẻ ngọc cho Huỳnh Nam liền chờ hắn trong chỗ giá·m s·át.

Cả nhóm chia thành hai nhóm lần lượt đi vào.

Bên trong nhà kho cũng rất lớn, khoảng 500-600 mét vuông, cùng bên ngoài sân nhẫm tính một hồi, cái kho thế mà gần 700-800 mét vuông rồi, Nguyệt Bảo trong lòng cũng mong sau này phải có một cái kho thật lớn như vậy.

Nhưng từ đây khoảng cách vào trung tâm thành phố hơn 40km, rắn cánh chuồn có thể phát triển cũng là quái cấp 3-4, trong tương lai còn có thể thăng cấp, một mực ở lại đây phát triển cũng không tốt.

Hắn bước vào cửa nhà kho, rất nhanh liền ngửi thấy mùi lưu huỳnh, đi một chút nữa liền thấy một cánh cửa, bước vào liền giảm bớt cay mũi, bên trong là từng thùng gỗ có rất nhiều dược liệu, có không ít dây leo từ mặt đất leo ra, không ít dược liệu đều rơi xuống mặt đất và hư hại.

Ở XTG, dược liệu này cũng bình thường, chỉ có hai loại duy nhất có thể biến dị, từ danh sách mà Hà Trung Nguyên đưa cho hắn, có hai loại hắn cần.

Nó có màu vàng, phân tử là những thước hình trụ dài, nó là một phi kim phổ biến, không mùi, không vị, nhiều hóa trị, nhưng ở trong XTG, lại là vật liệu gây sát thương mạnh.

Đó chính là Lưu Huỳnh.

Ngoài ra, loại thứ hai ở hiện thế, nhà giàu có nào cũng có ít nhất mấy chục cây, dùng để ngâm rượu hoặc ngâm chung với động vật máu lạnh làm thuốc chữa bệnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!