Dù bất ngờ bị gán mác "bạn gái" khiến tôi hơi choáng váng.
Nhưng nếu vừa có tiền, lại vừa được trút giận...
Nghĩ đi nghĩ lại, cũng đáng thôi.
Thấy vẻ mặt Lý Tiêu thay đổi liên tục, ánh mắt tránh né nhìn sang tôi.
Ngoài chột dạ, còn mang theo chút cầu xin.
Tôi khẽ cong môi, nói:
"Được thôi, tôi thích nhất là... chơi thật lòng hay mạo hiểm đấy."
15.
Rõ ràng là không ai thật sự muốn chơi trò chơi này.
Vài vòng trôi qua, dù thắng hay thua, không khí vẫn đầy gượng gạo.
Trò chơi vốn nên gay cấn, lại trở nên vô vị.
Cho đến vòng mới.
Kỳ Ngôn đặt quân bài xuống, lạnh lùng nhìn Lục Tri Niên.
Ánh mắt như bị đóng băng.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
"A Niên, cậu định "chơi" với Lê Đường đến bao giờ?"
Anh nói nghe có vẻ bâng quơ.
Nhưng chữ "chơi" lại được nhấn giọng rất rõ.
Lục Tri Niên khẽ nhướng mày: "Chơi?"
Từ ngữ đầy khinh thường lăn qua đầu lưỡi anh.
Không biết từ lúc nào, lại mang thêm một lớp mờ mờ ám muội.
"Giữa tôi và Lê Đường, không phải là chơi."
Anh nghiêng đầu nhìn tôi, nụ cười nhạt chứa đầy hàm ý.
"Còn duy trì bao lâu... thì phải xem ý cô ấy."
Ừ, không phải chơi...
Là mối quan hệ giao dịch bằng tiền.
Còn kéo dài được bao lâu, đúng là do tôi quyết định.
Lúc nhận 200 nghìn của Lục Tri Niên, tôi đã nói rõ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!