Chương 15: (Vô Đề)

Cả khán đài nín lặng, chỉ có làn bình luận vẫn đang tải lại liên tục từng đợt. Sau hai giây, Tô Hạc Đình tự động ngắt kết nối não máy.

Thế giới đảo về, tiếng reo hò theo ngay sau.

"Kết thúc rồi," tay dẫn chương trình hoàn hồn, hắn đã nhai nhừ sự sửng sốt của mình rồi vận hết kinh nghiệm cất giọng chuyên nghiệp cổ vũ cho Tô Hạc Đình, "thắng làm vua! Thưa quý khán giả, chúng ta hãy cùng hô to tên của Mèo Con nào, cậu ấy chính là vua chuỗi đêm nay!"

Bầu không khí trong đấu trường sốt xình xịch, máy quay đuổi theo Tô Hạc Đình. Nhưng cậu đứng đó mà không hề hòa vào sự kích động của khán giả, tựa một hòn đá trong nồi nước sôi, thậm chí còn chẳng tặng nổi một nụ cười.

"Xếp hạng của Mèo Con đang tăng vọt, đầu bảng tích điểm thi đấu tháng này! Chúng ta hãy cùng xem cả xếp hạng toàn bảng của cậu ấy nhé…"

Ánh đèn pha rọi vào mắt Tô Hạc Đình.

Nhìn đếch gì.

Cậu kéo sụp mũ áo xuống, gần như rụt cả khuôn mặt vào.

"Thắng rồi mà còn thái độ." Đầu Ẩn Sĩ hãy còn đắm chìm trong trận đấu, căng thẳng tới nỗi tim đập loạn xạ liên hồi. Y thả lỏng bàn tay đang túm tay áo ra thì mới phát hiện lòng bàn tay mình đã ướt sũng: "Tôi cứ tưởng cậu ấy xong phim luôn mất."

"Cậu không thấy phấn khích à?" Giai Lệ đứng thẳng người dậy sau khi bị Ẩn Sĩ túm nghiêng, chăm chú nhìn khung hình cận cảnh trên màn hình, "Sao cậu ấy lại giấu mặt đi thế kia?" Giai Lệ gõ màn hình, "Ranh con thò cái mặt ra đi xem nào, cơ hội lăng xê tốt biết mấy."

Tô Hạc Đình không nghe được tiếng than thở bất lực của Giai Lệ ngoài kia, ánh mắt cậu lội qua đấu trường náo nhiệt, trông tới Thân Vương.

Thân Vương đang tựa trên ghế, đầu gục xuống nặng nề. Dây cắm trên gáy hắn chưa rút ra hết, hắn vẫn đang giữ nguyên tư thế ngồi lúc vào trận, trông chỉ như đang ngủ thôi. Trọng tài ngồi xổm xuống kiểm tra máy theo dõi mạng sống của Thân Vương, một phút sau chính thức tuyên bố hắn đã tử vong.

"Chúc mừng chúc mừng!" quản lý chen đám đông chui ra đưa nước cho Tô Hạc Đình như hiến báu vật, phấn khởi ra mặt, "Lại thắng rồi, thắng đẹp quá! Tháng này cậu cứ yên tâm nghỉ ngơi đi, lát xem xếp hạng toàn bảng thế nào thôi."

Tương tác giữa Tô Hạc Đình và quản lý chỉ giới hạn trong thi đấu, cậu không quan tâm đ ến toàn bảng mà hỏi ngược lại: "Thân Vương có hay đổi chân không?"

"Cái gì hắn cũng đổi hết." Lúc này quản lý chỉ mong được trò chuyện nhiều với Tô Hạc Đình nên bèn chủ động giải thích, "Thân Vương được tài trợ khủng, thể cấy của hắn được thay mới hàng tháng. Lần thi đấu trước hắn đổi tay, lần trước nữa thì đổi…"

Tô Hạc Đình hỏi: "Tất cả đều là cấy vào à?"

"Tất nhiên là thể cấy rồi," quản lý khó hiểu, "à, ý cậu muốn hỏi là hắn đã từng cải tạo cơ thể thật của mình hay chưa chứ gì?"

Không phải.

Cái mà Tô Hạc Đình muốn hỏi là đôi chân kia cơ.

Ban đầu việc phẫu thuật cải tạo là để nhằm phục vụ cho người khuyết tật.

Miễn não bộ không gặp vấn đề thì nó có thể phát mệnh lệnh điều khiển tới tứ chi, đây là người bình thường. Nhưng giả sử tứ chi không may bị tổn thương, hoặc là hệ thống thần kinh bị tổn thương thì sẽ không thể cử động, kết quả sẽ cần đến thể cấy. Thể cấy có thể thay thế những bộ phận bị tổn thương, kết nối với não bộ thông qua kết nối não máy, hai bên cùng làm việc giúp người ta khôi phục lại như bình thường, bởi vậy thể cấy truyền thống cũng có thể coi như tay chân giả.

Về sau do có sự tham gia của trí tuệ nhân tạo, phẫu thuật cải tạo lại phát triển theo chiều hướng cực đoan, nó đi từ "giúp khôi phục bình thường" thành "giúp tứ chi trở nên mạnh mẽ", song nó vẫn là sự hợp tác giữa kết nối não máy và bộ phận cấy ghép.

Cái lạ của đôi chân của Thân Vương nằm ở chỗ nó là một đôi chân chưa qua phẫu thuật cải tạo, nó không phải loại thể cấy có thể dùng lại tùy thích, nó không như người lai.

"Anh bảo tôi để ý chân hắn," Tô Hạc Đình nhìn thẳng vào quản lý, "ý anh là đó không phải chân của hắn ư?"

Quản lý trợn mắt há mồm rồi vội vàng xua tay: "Ý tôi muốn nhắc cậu hắn đứng rất vững nên không dễ đánh. Sao đôi chân đó lại không phải của hắn được? Cùng lắm là bắt chước xăm theo Titan thôi."

Tô Hạc Đình nhét tay vào túi áo, mắt hơi tối đi.

Hình xăm làm giả được chứ những thứ khác thì không thể. Cậu có thể chắc chắn trăm phần trăm đôi chân kia là của Titan.

Nhưng khó hiểu quá.

Vệ Tri Tân cấy đôi chân đó cho Thân Vương làm gì, để đe dọa à?

***

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!