Mười bí ẩn chưa có lời giải
Editor: Yang Hy
Tại văn phòng đội trinh thám, Lý Trường Xuyên và Cố Tình Thâm chẳng có việc gì làm, bèn lôi nhau ra sắp xếp lại bảng danh sách "Mười bí ẩn chưa có lời giải".
Lý Trường Xuyên vừa nhìn điện thoại vừa thở dài mà cười: "Lúc anh Phong mới gia nhập, cuối cùng mười bí ẩn này cũng đủ mười như cái tên. Ai dè mới mấy tuần mà lại giải được thêm hai cái, giờ lại quay về như cũ rồi."
Lúc Phong Vạn Lý mới vào làm, do vụ án ở nhà tang lễ mà đã giải được bí ẩn "Đội trưởng rốt cuộc có phải người thường không?". Giờ mới vài tuần lại giải thêm vụ "Vì sao Ngụy Hằng cứng đầu cứng mồm?".
Mười bí ẩn vừa tròn đã lại hụt, dù ban đầu chỉ là danh sách vui vui, nhưng chuyện lên xuống như vậy cũng khiến Lý Trường Xuyên vừa cười vừa thở dài.
"Cũng là chuyện tốt thôi, trước đây dù thân thiết nhưng vẫn còn khoảng cách. Giờ thì mấy nút thắt trong lòng cũng được gỡ ra, sống cũng dễ thở hơn." Lý Trường Xuyên vừa nói vừa vươn vai, rồi nhân dịp ăn mừng mà gửi lì xì một ngàn vào nhóm chat công việc.
Cố Tình Thâm và Phong Vạn Lý giành ngay, Ngụy Hằng vì lý do sức khỏe nên phản ứng hơi chậm. Còn Hà Minh… chắc chẳng buồn đọc tin nhóm luôn, không giành gì hết. Mà thật ra mọi người cũng khó tưởng tượng nổi hình ảnh một "cao nhân thoát tục" như sếp Hà đi giật lì xì là thế nào.
Nhân viên ai nấy đều mang theo cặp kính màu hồng để nhìn sếp mình như một vị thần tiên giữa chốn trần tục.
"Còn mấy bí ẩn để giải nữa đấy. Hồi trước cậu vì vụ "sếp có phải người thường không" mà vò đầu bứt tai cả tháng trời!" Cố Tình Thâm cười nói.
Theo lý mà nói, mỗi người nên ở văn phòng của mình làm việc riêng, nhưng Lý Trường Xuyên thì cứ như không thể ngồi yên được, kéo Cố Tình Thâm ra phòng khách tiếp tục nghịch cái bảng mười bí ẩn đó.
À mà quên, bảng "Mười bí ẩn chưa giải" này cũng là công lao của Lý Trường Xuyên.
Trước khi Phong Vạn Lý gia nhập, đội trinh thám đâu có "mỗi tuần một vụ" như bây giờ. Một tháng không có vụ nào là chuyện bình thường. Trong những khoảng thời gian nhàn rỗi đó, không biết Lý Trường Xuyên đọc được gì mà bày ra danh sách bí ẩn cho vui.
Lúc đó, bảng chỉ có tám bí ẩn, và chưa cái nào được giải. Cho đến khi Phong Vạn Lý tới, danh sách mới đúng nghĩa, rồi lần lượt được gỡ nút.
Cố Tình Thâm có một dự cảm, như thể bánh xe định mệnh đã bắt đầu chuyển động. Có lẽ không lâu nữa, cả mười bí ẩn sẽ được giải hết thôi.
Mà Cố Tình Thâm tò mò nhất là ba cái liên quan đến bản thân đội trinh thám này:
– Tuyển nhân viên kiểu gì?
– Tại sao thành phố này lại cónhiều sự kiện kỳ dị đến thế?
– Đội trinh thám này lập ra để làm gì?
"Tôi đoán sớm muộn gì cũng lộ sạch thôi." Cố Tình Thâm nhìn bảng, số một và số năm đã bị gạch đi, lần lượt liên quan tới Hà Minh và Ngụy Hằng.
"Chị à, chị nói thế rồi thì sao không bung bét hết được chứ?" Lý Trường Xuyên cười hề hề. "Theo chị thì cái nào sẽ lộ tiếp theo?"
"Tôi tò mò cái số chín." Nói rồi cô đứng dậy đi về văn phòng của mình.
Lý Trường Xuyên nhìn xuống dòng thứ chín, "Tại sao thành phố này lại nhiều sự kiện kỳ dị đến thế?"
.
Cùng lúc đó, trong cung điện của Chu Minh Diệp, một người đàn ông mặc Hán phục xanh nhạt, tóc buộc đuôi ngựa cao đang ngồi đánh cờ một mình ở hậu điện.
Cung điện của Ma Tôn chia làm hai khu: tiền điện để xử lý công vụ, nó được bày trí như văn phòng hiện đại; còn hậu điện thì giữ nguyên phong cách cổ kính như của Thiên Đế.
Thiên Đế thấy Chu Minh Diệp trở về, mỉm cười hỏi: "Xử lý xong rồi à?"
Chu Minh Diệp gật đầu, cười khẩy một cái rồi búng tay, trong chớp mắt đã biến bộ trang phục cổ của Thiên Đế thành sơ mi xanh nhạt kẻ sọc kiểu hiện đại, tóc đuôi ngựa cũng biến thành mái ngang hiện đại.
"Ngày nào cũng mặc đồ cổ không thấy mệt à? Ma giới của ta ở dưới đất, nóng lắm đấy, nóng hỏng người thì mệt." Chu Minh Diệp ngồi đối diện Thiên Đế, đặt xuống một quân cờ, "Huyền Hồng, đoán xem ta vừa gặp ai nào?"
Huyền Hồng nghĩ một lát rồi đáp: "Người khiến anh hỏi vậy, chắc chỉ có A Minh thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!