"Chỉ có vậy thôi. Gần đúng như tôi dự đoán, chắc đã lâu bà ta không tới bệnh viện rồi." Hạ Mạc cúi đầu nhìn những hộp thuốc, "Dầu thầu dầu là thuốc nhuận tràng, hai hộp thuốc mỡ màu xanh này chắc là do lang băm pha chế, có lẽ chuyên dùng để trị vết thương bị viêm. Cậu còn nhớ cái lỗ mục trên người người phụ nữ đó không? Thuốc này là để trị cái đó." Cậu cầm hộp thuốc lên ngửi thử, "Không biết bên trong pha thêm thứ gì, nhưng chắc chắn có nha đam.
Nha đam giúp thúc đẩy lành vết thương, nên sau khi bôi vào, bà ta có thể tạm thời cảm thấy bệnh tình thuyên giảm. Nhưng vì căn nguyên bệnh nằm ở chỗ khác, nên có bôi bao nhiêu cũng không thể khỏi hẳn được."
"Anh nghĩ bà ta có biết mình mắc bệnh gì không?" Đường Chấn Vân hỏi.
"Chính vì biết mình mắc bệnh gì nên bà ta mới không đi khám. Tôi nói rồi, bà ta chọn cách tự sát theo kiểu đó…" Ánh mắt Hạ Mạc chuyển sang người cha của Tôn Mai đang ngồi trong góc, "Còn ông ta, thì tự sát bằng cách nghiện rượu. Với họ, cái gia đình này đã sớm không còn tồn tại nữa rồi."
"Vậy, anh vẫn cho rằng có người bỏ thuốc hại bà ta?"
Hạ Mạc gật đầu.
"Tôi cũng từng nghĩ, có thể là Tôn Mai đầu độc mẹ mình trong thời gian dài. Nhưng tôi đã giải phẫu Tôn Lâm, tình trạng dạ dày và các cơ quan nội tạng của bà ta cho thấy là bị trúng độc cấp tính. Cho nên, khả năng cao là sáng nay, hoặc nửa đêm hôm qua, bà ta đã uống thuốc độc."
Đường Chấn Vân không kìm được quay đầu nhìn cha của Tôn Mai, anh thấy khó tin, có người đang bàn tán về cái c.h.ế. t của vợ ông ta, thế mà người đàn ông này lại hoàn toàn thờ ơ, không một chút phản ứng.
Anh bước đến trước mặt người đàn ông đó, "Tôn tiên sinh, ông có nghe tôi nói không?" Anh hỏi.
Cha của Tôn Mai chậm rãi quay đầu nhìn anh.
"Sáng nay, vợ ông có gặp ai không?" Anh hỏi tiếp.
Người đàn ông lắc đầu.
Đường Chấn Vân quay trở lại chỗ Hạ Mạc.
"Ông ta cứ như người c.h.ế. t vậy." Đường Chấn Vân nói.
Hạ Mạc cầm lấy một ấm trà đi tới, Đường Chấn Vân tưởng anh định uống nước, không ngờ Hạ Mạc lại trực tiếp đập ấm trà vào đầu cha của Tôn Mai. Người đàn ông đó không kêu lấy một tiếng, ngã "phịch" xuống đất.
Đường Chấn Vân kinh ngạc trợn mắt nhìn người đàn ông đang nằm sõng soài dưới đất.
"Hạ Mạc!" Anh quát lên.
Hạ Mạc nhún vai như không có chuyện gì, "Tôi chỉ muốn xem ông ta có đang giả vờ không… Không ngờ là thật…"
"Vậy bây giờ làm sao?"
"Ông ta sẽ tỉnh lại thôi, thật ra tôi không đập mạnh đâu. Cậu xem, ấm trà còn chưa vỡ mà…" Hạ Mạc liếc nhìn người đàn ông đang nằm dưới đất, "Ông ta tên là gì?"
"Tôn Tông Dụ. "Tông" trong "tổ tông", "Dụ" trong "tỷ dụ". Ông ta từng học đại học, từng du học nước ngoài. Sau khi về nước thì cưới em họ – Tôn Lâm." Đường Chấn Vân vẫn cúi đầu nhìn cha của Tôn Mai đang bất tỉnh, rất khó tưởng tượng một người có học vấn lại sa sút đến mức này. "Con trai của họ mất vì bệnh khi mới ba tuổi. Có lẽ đó là cú sốc rất lớn với hai vợ chồng.
Chuyện đó xảy ra mười năm trước rồi."
"Thời gian có thể thay đổi mọi thứ." Hạ Mạc liếc anh một cái, "Tôi cũng từng du học, nhưng phần lớn thời gian đều phải sống nhờ em gái. Nói đến Anh Kỳ, con bé luôn có thể phát hiện ra những điều mà người khác không thấy được." Hạ Mạc nhặt lại ấm trà, "Cậu biết tại sao không?"
"Tại sao?"
"Vì những người làm thám tử đều là đàn ông, mà Anh Kỳ là phụ nữ. Cách phụ nữ nhìn nhận vấn đề hoàn toàn khác. Tôi phải gọi điện cho Anh Kỳ…"
"Hôm nay cô ấy vừa bị hoảng sợ, anh không thể để cô ấy nghỉ ngơi sao?"
"Tôi chỉ muốn hỏi, nếu để Anh Kỳ khám xét một căn nhà, nó sẽ chọn bắt đầu từ đâu." Hạ Mạc vừa nói vừa bước ra hành lang.
Đường Chấn Vân cũng phải thừa nhận, Hạ Anh Kỳ thường nhìn thấy những điều anh không để ý. Cuộc khám xét chiều nay thật ra chẳng thu hoạch được gì nhiều, ngoài việc nhận thấy những người trong nhà này không thích dọn dẹp, sống trong môi trường bừa bộn mà chẳng mảy may khó chịu, và có thể mẹ con Tôn Mai đều thuộc dạng "giấu mình rất sâu", họ vẫn chưa tìm được thứ gì có thể liên kết với vụ án mạng ở Tuệ An Lý. Đương nhiên, danh sách khách khứa cũng chưa thấy đâu.
Vì vậy, có lẽ cũng nên nghe thử ý kiến của Anh Kỳ.
Chưa đầy mười giây sau, Hạ Mạc quay trở lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!