Ha ha! Thành công rồi! Cuối cùng cũng thành công rồi!
Dư Thiếu Quân thưởng thức viên minh châu yêu thích đến không nỡ rời tay, trên mặt toát lên vẻ mừng rỡ vô cùng.
Đột nhiên hắn lại nhìn ra ngoài động: "Các ngươi nhìn lâu như thế, không đi vào xem xem sao?"
- Cái tên khốn kiếp nhà ngươi!
Hai bóng người tiến vào trong, là Ngô Minh và Tiêu Cực Độ. Trong hai người, Tiêu Cực Độ toàn thân chi chít vết thương, rõ ràng đã trải qua một trận chiến đẫm máu. Hắn nhìn thấy Dư Thiếu Quân thì hai con mắt đỏ cả lên: "Ngươi dâng thành chính là vì cái này? Nhưng tên khốn kiếp nhà ngươi không biết đợi thêm một ngày hay sao hả? Hiện giờ nhiệm vụ của chúng ta thất bại rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể xong đời đó!"
- Ngô Minh ngươi hình như có ý kiến gì khác?
Dư Thiếu Quân nhìn Tiêu Cực Độ thì thẳng thừng xem như con chó thua trận sủa bậy, thấy Ngô Minh điềm nhiên như không thì mới chú ý đến, không kìm được hỏi.
- Ngươi dùng trăm phương ngàn kế chính là vì muốn lấy được long khí địa mạch này sao?
Ngô Minh nhìn chăm chú vào viên minh châu trên tay Dư Thiếu Quân, không khỏi hỏi.
- Không sai! Ngươi có biết lợi ích lớn nhất của Chủ Thần Điện là gì không? Vũ khí pháp thuật sao? Mang ra mang vào đều mất phí, chẳng có tác dụng gì lớn! Thần công pháp quyết? Cũng có chút tác dụng thôi! Thế nhưng điểm thành tích khó có được! Lợi ích lớn nhất chính là vận khí này!
Dư Thiếu Quân cười lớn: "Vận khí này hợp nhất với ta, Chủ Thần Điện sẽ coi như một thể, không cần phải trả thêm điểm thành tích, là thứ thuận tiện nhất để mang ra thế giới bên ngoài rồi!"
- Mà long khí địa mạch này hiện giờ ta đã hút ra chín phần, lại có Lý Như Bích làm con rối thay thế nên không còn chút sát khí kiếp nạn nào nữa. Một khi đem đến Đại Chu thì hoàn toàn có thể nhờ vào nó để phất lên, cát cứ một phương!
- Thì ra ngươi có chí hướng này!
Ngô Minh bừng tỉnh: "Chẳng trách lúc đầu nghe tên Hoàng Kiệt, dáng vẻ của ngươi lại hưng phấn đến thế!"
- Đây chính là long khí, có nó thì việc cát cứ một quận một châu không thành vấn đề. Thậm chí còn có tư cách tranh giành vị trí chân long thiên tử, vì sao lại không muốn chứ?
Dư Thiếu Quân sắc mặt dữ tợn, sau đó cười quái dị nói: "Biết vì sao ta nói với các ngươi nhiều như vậy không? Bởi vì trong mắt ta các ngươi đều là người chết!"
- Nhiệm vụ thất bại, ai có thể thoát chết chứ? Thế nhưng trước khi chết Tiêu gia gia ta đây trước tiên phải làm thịt ngươi đã! Tiêu Cực Độ tức giận quát lên một tiếng.
- Thất bại? Ừ... cũng đúng. Lý Như Bích xưng vương xây dựng chế độ, lúc này còn phải duy trì ba mươi sáu canh giờ nữa. Trong thời gian này không được binh bại thân vong, nếu không sẽ bị loại bỏ!
Dư Thiếu Quân lại cười: "Thế nhưng ta là người được trời giáng vận lớn trên người, khác với các ngươi!"
- Thậm chí... có biết vì sao ta cứ để mặc cho các ngươi đi vào không? Bởi vì ta cơ bản không hề sợ các ngươi còn có con át chủ bài nào chưa xuất ra! Thậm chí không cần ra tay các ngươi cũng sẽ bị loại bỏ!
- Cái gì? Không xong rồi!
Sắc mặt Tiêu Cực Độ và Ngô Minh đều biến đổi.
Đặc biệt là Ngô Minh, nhìn thấy trên đỉnh đầu Lý Như Bích kiếp khí bập bềnh, tia quân khí cuối cùng kia cũng tản đi mất, ánh mắt hắn nhìn Dư Thiếu Quân cũng mang theo vẻ u ám.
Lúc này Lý Như Bích tuy vẫn còn một hơi thở, thế nhưng bản mệnh gãy đứt vỡ nát, binh khí hoàn toàn tiêu tan. Hơn nữa còn bị sát khí xui xẻo vô cùng dày đặc bao trùm toàn thân, đã thất bại một cách triệt để rồi, chẳng còn con đường nào để gượng dậy được nữa!
- Đinh! Lý Như Bích binh bại, không duy trì được qua ba mươi sáu canh giờ, nhiệm vụ tuyến đầu xem như thất bại! Loại bỏ!
Lời nhắc nhở của Chủ Thần Điện hiện ra mang theo vẻ lạnh lùng.
Ngô Minh cứng đờ mặt: "Cút!"
- Đinh! Luân Hồi Giả số canh thân số sáu mươi chín sử dụng đặc quyền của tông đồ Chủ Thần: Miễn trừng phạt lần nhiệm vụ thất bại này, thoát khỏi loại bỏ!
Hắn thì như vậy, thế nhưng Tiêu Cực Độ bên cạnh trên mặt lại hiện lên vẻ cực kì sợ hãi.
Chợt ánh mắt hắn ảm đạm dần đi rồi cứ như vậy mà ngã nhào xuống đất, hơi thở không còn, đã chết hẳn rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!