Chương 3: Xuyên Không? Vô Hạn?

Ba ngày sau

Tại sân luyện võ ở thành lũy nhà họ Ngô.

Ngô Minh đang đứng trước cọc gỗ, thóp ngực cong lưng vung tay đấm vào cọc gỗ.

- Năm trăm bảy mươi ba!

Cọc gỗ phát ra tiếng binh binh, các thớ gỗ chắc chắn bắt đầu xuất hiện vết nứt.

Bọn nha hoàn và người hầu đứng kế bên nhìn không chớp mắt.

Thiếu gia của họ, siêng năng như vậy từ lúc nào?

Ngô Minh không bận tâm đến họ, chuyên tâm luyện, người ướt đẫm mồ hôi.

Hắn là một người rất thực tế, nếu mình đã vượt thời gian, không thể trở về thì chi bằng hãy sống với cuộc sống hiện tại vậy!

Nhưng chấp nhập hiện thực không có nghĩa là tìm lấy cái chết! Mà phải tiếp tục sống, thậm chí phải sống cho tốt hơn nữa, nhất định phải là người trên nhiều người!

Dựa dẫm vào tỷ tỷ, đương nhiên là có thể tiếp tục làm một tên ăn chơi bất tài nhưng lỡ như ngày nào đó bí mật bại lộ thì phải làm sao?

Ngô Minh trước giờ không thích đặt hi vọng của mình vào người khác nên hắn đang chuẩn bị lấy lại giá trị thực sự của bản thân.

Hơn nữa một Đại Chu mà đâu đâu cũng thấy những thứ như Võ Đạo Thông Thần, Đạo Pháp Thượng Tiên, thậm chí là Bàng Môn Tạp Gia, Tam Thiên Đại Đạo, Trường Sinh Bất Lão… khiến hắn vô cùng kỳ vọng.

Kiếp trước tầm thường, chúng sinh bình đẳng, nhiêu đó cũng đủ rồi.

Giờ ở đây, dường như có thể theo đuổi sự trường sinh, thậm chí là vĩnh hằng.

- Một ngàn ba trăm mười một!

- Một ngàn ba trăm mười hai!

- Hây!

Ngô Minh hét lên, tung nắm đấm mạnh mẽ vào cọc gỗ.

Lộp độp!

Một âm thanh lớn vang lên, cọc gỗ to chắc chuyên để luyện võ đột nhiên gãy làm đôi, rớt xuống, làm rất nhiều nha hoàn kinh hồn thất vía.

- Minh thiếu gia! Để nô tỳ lau mồ hôi cho người!

Một nha hoàn mặc váy dài màu xanh lục, yểu điệu, mỉm cười, ánh mắt lấp lánh long lanh như có vài ngôi sao nhỏ bước đến.

- Không cần, để tự ta!

Ngô Minh đón lấy khăn, lau khô mồ hôi trên người, lòng nghĩ thầm:

"Cuối cùng thì cũng đã lấy lại được công phu trước đây!"

Đại Chu tuy có Tam Thiên Đại Đạo vô cùng huyền bí, tinh thâm nhưng lưu truyền rộng rãi nhất vẫn là Võ Gia!

Dù sao thì khi nhập môn, yêu cầu cũng thấp nhất, tiền học cũng ít nhất nên đương nhiên là được lưu truyền rộng rãi, rộng hơn rất nhiều so với Đạo Gia, Pháp Gia…

Trước kia Ngô Minh cũng muốn theo tỷ tỷ mình học đạo, mặc dù con người là chúa tể của vạn vật nhưng đạo thuật yêu cầu quá cao, nếu chỉ dựa vào chút tư chất ít ỏi của hắn thì dù có học đến chết cũng chẳng ra làm sao cả, nên cuối cùng đành phải theo Võ Đạo yêu cầu thấp nhất kia.

- Võ Đạo có Nhục Thân Cảnh Cửu Trùng gồm: Định Tâm, Bì Nhục, Căn Cốt, Nội Tráng, Chân Khí, Tiên Thiên, Ngoại Canh, Nội Canh và Cực Biến!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!