Chương 15: Giác Ngộ

Phương pháp luyện công, khẩu quyết gì gì đó đều là hư không, cho dù có trao đổi cũng không mất đồng nào.

Thế nhưng vũ khí pháp thuật, dòng máu các loại thì lại khác biệt rất lớn.

Do đó muốn trao đổi thành vật thực, mang vào thế giới Đại Chu thì cũng phải trả giá cao hơn nữa mới được.

- Từ đó có thể thấy... Chủ Thần Điện vẫn nằm trong một không gian tinh thần, đang hướng đến quá trình chuyển hóa thành vật chất, giai đoạn sơ cấp... ây da trách nhiệm thì nặng mà đường thì xa...

Ngô Minh nhìn sang trạng thái của mình:

- Số hiệu Luân Hồi Giả: Canh Thân sáu mươi chín.

- Họ tên: Ngô Minh.

- Tu vi: Nhục Thân cảnh tầng năm Chân Khí.

- Trang bị: Không.

- Danh hiệu: Tông đồ của Chủ Thần.

- Thuộc tính hầu như trắng xóa cả...

Ngô Minh thở dài một tiếng, lập tức lên giọng nói: "Chủ Thần Điện, chi ra một trăm tiểu công, đổi lấy một cơ hội giác ngộ "Linh Quy Dưỡng Khí công"."

- Đinh! Tra thấy Luân Hồi Giả sở hữu tâm pháp "Linh Quy Dưỡng Khí công", phù hợp yêu cầu! Tiêu tốn một trăm tiểu công, bắt đầu giác ngộ!

Một cột sáng màu trắng đáp xuống bao trùm lấy Ngô Minh bên trong.

Dường như trong nháy mắt, hắn cảm thấy bảy trăm năm mươi tiểu công của mình rớt mất một trăm, chỉ còn lại con số sáu trăm năm mươi.

Đương nhiên, đau lòng chỉ trong chốc lát, ngay sau đó Ngô Minh thấy lòng mình hoảng hốt, tựa như quay lại thời kỳ hỗn mang thượng cổ.

Bên bờ sông lớn, cây cỏ mọc cao chót vót vươn thẳng lên trời, che lấp mặt trời mặt trăng, vật xung quanh thứ gì cũng cao to thế, cứ như đến từ thế giới người khổng lồ vậy.

Mà trong chỗ đất trũng bên bờ sông có một ngọn núi nhỏ hình dạng như cái mai bỗng nhiên chấn động, phát ra âm thanh gầm rít như loài rồng!

Ầm! Ầm!

Đá trên núi lăn xuống đem theo lượng lớn rêu xanh, một cái mai rùa có hoa văn đặc biệt xuất hiện, bốn cái chân rùa cực kì thô to có vảy, giữa các ngón chân có màng, cuối cùng là móng vuốt vươn ra, cả ngọn núi nhỏ bỗng nhiên đứng dậy, biến thành một con thần thú thời hỗn mang!

- Đây là... Đằng Xà quấn quanh lưng, thủy hỏa kết hợp, nhật nguyệt tương phối, là Thượng Cổ Huyền Quy!

Trong lòng Ngô Minh cực kỳ chấn động, khắc sâu hình ảnh này vào tâm trí.

Tích tắc sau đó hắn liền trở về trong không gian Chủ Thần Điện, khiến hắn rõ ràng tất cả những thứ vừa diễn ra chỉ là ảo giác!

Thế nhưng chỉ cần một ánh mắt cũng đủ làm hắn ghi tạc hơi thở thê lương mà xưa cũ của thời thượng cổ vào tận đáy lòng.

- Thần Quy tuy thọ nhưng vẫn có hạn, Đằng Xà đạp sương bay lên nhưng chết đi cũng hóa thành tro tàn...

Ngô Minh lẩm bẩm, chỉ cảm thấy một hồi bi thương ập đến khiến hắn tràn ngập cảm giác đời người thật quá ngắn ngủi, từ đó cảm khái trần thế như một giấc mộng cùng giác ngộ to lớn muốn theo đuổi sự siêu thoát!

Trong ý cảnh này, dòng khí lưu chuyển trong cơ thể hắn bất giác thay đổi, đường vận khí của Quy Tức công trước kia vừa chuyển liền trở nên càng thâm sâu u tịch, mang theo cảm giác chân định.

Ở trong tình cảnh không có gì mà vẫn tĩnh lặng, không làm gì mà bình định được, không biết gì mà như đã biết, đó chính là chân định!

Đến lúc này Linh Quy Dưỡng Khí công của hắn không chỉ hoàn thiện bước đầu mà còn tiến vào trong trạng thái huyền diệu khó có thể giải thích được.

- Linh Quy Dưỡng Khí công (Sơ cấp)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!