- Vậy cảnh giới của người luyện võ chúng ta với cảnh giới của người tu đạo phân chia thế nào? Ví dụ Chân Khí cảnh tương ứng với cảnh giới nào của người tu đạo?
Ngô Minh sớm đã tích đầy một bụng câu hỏi, gặp được một người có vẻ từng trải như Phong Hàn sao có thể bỏ qua được chứ?
Phong Hàn nhăn mày: "Võ công và Đạo pháp là hai việc khác nhau, tại sao nhất định phải có cảnh giới tương ứng chứ?"
Ngô Minh phiền muộn: "Vậy những cái như xếp hạng cảnh giới thông dụng cũng không có sao?"
- Đương nhiên không có! Ngữ khí của Phong Hàn mang theo sự lạnh lẽo: "Thứ hạng chân chính phải dựa vào thực lực... hai Đại tông sư gặp mặt, chém giết lẫn nhau, người sống sót đương nhiên mạnh hơn kẻ đã chết! Kẻ mạnh vang danh thiên hạ thời nay ai mà không từ cảnh thây chất thành núi máu chảy thành sông mà tôi luyện thành chứ?"
Ngô Minh gật gật đầu: "Ta hiểu rồi, thực lực chân chính chính là vận dụng hợp lí thiên thời, địa lợi, nhân hòa, pháp thuật không phân cao thấp, nhưng lại chia ra mạnh yếu!"
Phong Hàn gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ trẻ nhỏ dễ dạy bảo.
- Là ta quá cố chấp...
Lại không biết Ngô Minh đang cười khổ trong lòng: "Đại Chu là thế giới thực! Cũng không phải trò chơi... cơ bản không cần đến cái gọi là bình đẳng! Hệ pháp thuật và hệ vật lý không cần phải cân bằng... Tư chất của ngươi tốt, thiên phú cao, vốn liếng hùng hậu, đương nhiên có thể lựa chọn con đường mạnh mẽ hơn, ngay từ khi bắt đầu đã có sự chênh lệch rồi!
Khoảng cách với người bình thường chỉ có càng ngày càng lớn, không bao giờ thu hẹp được!
- Mà trên mỗi con đường khác nhau cũng có những cấp độ khác nhau, muốn biết lợi hại hay không chỉ có đánh nhau mới biết được!
- Nếu vậy... mình nhận cái chức "võ sĩ" này hơi có chút tầm thường, muốn đuổi kịp mấy tên con cưng của trời kia nhất định phải bỏ ra càng nhiều tinh lực tâm huyết hơn nữa, còn phải làm nhiều công ít, dù sao cũng có Chủ Thần Điện trong tay, có nên suy xét thử đổi chức vụ không nhỉ?
Mặc dù tư chất của tên công tử bột trước kia không được tốt, chỉ có thể đi theo con đường luyện võ, thế nhưng Ngô Minh của hiện tại có Chủ Thần Điện nâng đỡ, chỉ cần có đủ điểm thành tích, pháp thuật khẩu quyết cơ bản của Đạo gia thậm chí là Vu pháp cổ độc đều không thiếu, không hẳn không thể chọn ra con đường hợp nhất với mình.
Đáng thương cho Phong Hàn, vốn tưởng gặp được một nhân tài cũng coi như tạm được như Ngô Minh là đã thu được một đồ đệ tốt.
Lại không biết trong lòng Ngô Minh đã đang xem xét nhảy ra khỏi cái hố lửa làm một võ sĩ "khiên thịt", nhảy vào vòng tay của một môn phái khác.
Chỉ sợ nếu biết được sự thật, hắn đã sớm dùng móng vuốt chim ưng nện Ngô Minh rồi.....
Sau khi luyện tập một buổi chiều, Ngô Minh ăn uống ngon miệng hơn hẳn, buổi trưa ăn liền một lúc ba bát cơm bắp thơm phức, còn nhai nửa con gà nướng, một bát thịt kho tàu béo mà không ngán, mềm mềm ngon miệng cùng một ít thức ăn chay xong mới gặm trái cây tráng miệng, nhàn nhã mà đi tìm Ngô Tinh.
- Sợ rằng giá tiền một bữa cơm này cũng đủ cho gia đình bình thường sống qua mười ngày nửa tháng...
Ngô Minh vừa đi vừa suy nghĩ trong lòng: "Lượng cơm lúc này của mình đã gấp hai ba lần một người đàn ông lực lưỡng của gia đình bình thường, càng không thể thiếu thịt, nhà thường dân nào nuôi nổi mình chứ? Chả thách dân gian có câu "Văn nghèo võ giàu, tu pháp phá nhà", xem ra phí dụng của ba loại này là tăng theo thứ tự rồi!"
- Ta nghe Phong Hàn nói đệ thế mà đã đột phá Chân Khí cảnh rồi, rất tốt!
Ngô Minh đi vào trong phòng Ngô Tinh, ngửi thấy tùng hương thanh nhã mới hơi cảm thấy có chút không đúng.
Mà Ngô Tinh lại không có chút cảm giác nào.
Lúc này trước mặt cô chỉ có một bình nước cùng ít trái cây tươi, hạt thông các loại, hiển nhiên đạo pháp tinh thâm, thậm chí đã bắt đầu thử ích cốc, làm trong lòng Ngô Minh sợ hãi.
- Nếu đã đạt đến Nhục Thân tầng 5, "Quy Tức công" đã không còn hợp với đệ nữa, đây là "Linh Quy Dưỡng Khí công" tiếp theo đó! Đủ để luyện đến Cực Biến cảnh, đệ tự mình xem trước, có gì không hiểu thì hỏi Phong Hàn!
Ngô Tinh thở dài xa xăm: "Tỷ tỷ đã ra ngoài ba ngày, đến lúc phải trở về đạo quán rồi!"
"Linh Quy Dưỡng Khí công"?
Sách cổ tới tay, bề mặt như còn mang theo hương thơm ấm áp khiến lòng Ngô Minh rung động, lại phải mạnh mẽ kìm lại hỏi: "Đệ thấy Phong Hàn là một nhân tài, có thể dùng bí kíp này để lôi kéo không?"
- Đương nhiên có thể, người này xuất thân sạch sẽ, chỉ tội không có căn cơ! Nếu đệ có thể lôi kéo hắn là việc tốt! Chỉ là phương pháp luyện công không thể tùy tiện truyền lại, đệ phải nhớ kĩ đó!
Ngô Minh không để ý lắm, gật đầu.
Ngô Minh sắc mặt nghiêm túc, lại biết rõ võ đạo ở Thế giới này, Nhục Thân cảnh có chín tầng: Định Tâm, Bì Nhục, Cân Cốt, Nội Tráng, Chân Khí, Tiên Thiên, Ngoại Cương, Nội Cương, Cực Biến!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!