Giường đệm, bàn ghế, tất cả rơi rớt xuống đất, cửa sổ, ban công.
Cơn gió ấm xuyên qua khung cửa sổ, tung tăng nhảy vào phòng. Nó tò mò lướt qua từng góc nhỏ, khẽ vỗ về màn che, nghịch những sợi tóc bay lòa xòa, mang theo hơi ấm làm lòng người say mê.
Trình Thực bị một sợi tóc cào ngứa, bất giác mở choàng mắt. Hắn phát hiện mình đang nằm trên chiếc giường mềm mại.
Đây là…
Phòng khách sạn?
Hắn ngạc nhiên ngồi bật dậy, nhìn quanh bốn phía. Căn phòng không nhỏ, nhưng bên trong chẳng có ai khác.
Chỉ có một mình hắn!
Đáy lòng Trình Thật khẽ giật thót, hàng mày nhíu lại.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi tham gia thí luyện, hắn mở mắt mà không nhìn thấy bất cứ người nào khác.
Vẫn là câu nói kia: bất cứ sự thay đổi nào, cũng đều đồng nghĩa với một nguy hiểm mới.
Trình Thực không dám lơ là, vội vàng xuống giường, cẩn trọng kiểm tra khắp phòng.
Mãi đến khi chắc chắn trong phòng không hề có pháp trận hay bẫy rập, hắn mới nhẹ nhàng thở phào.
Trong quá trình kiểm tra, dường như hắn nghe thấy bên vách có động tĩnh.
Chẳng lẽ lần này, mỗi người một phòng?
Nghĩ vậy, Trình Thực liền khẽ bước đến gần giường, áp tai vào bức tường sát giường, chuẩn bị nghe thử động tĩnh bên kia.
Vừa mới áp tai xuống, hắn liền nghe thấy một nhịp thở mỏng manh, như có như không.
!!!
Khoảnh khắc ấy, hắn hiểu ra — ngay bên kia bức tường, cũng có một người đang dỏng tai nghe lén động tĩnh từ phòng hắn!
Đồng tử Trình Thực chợt co rút!
Nhưng trong lòng hắn tuy có kinh ngạc, lại chẳng hề sợ hãi.
Bởi hắn biết rõ, nếu đổi lại là mình nghe lén, nhất định sẽ nín thở giữ im lặng, tuyệt không để lộ ra bất kỳ tiếng động nào.
Người bên kia lại vô tình phát ra hơi thở, vậy thì đây không phải là nghe trộm, mà là đang… thử hắn.
Khả năng lớn, đó cũng là một người chơi!
Hơn nữa, hẳn là kiểu người chơi trong lòng quanh co nhiều toan tính.
Đối phó với loại người này, cách tốt nhất chính là… thẳng thắn!
Trong lòng đã định sẵn, Trình Thực liền khẽ chạm vào tường, nhỏ giọng nói:
"Cung đình ngọc dịch tửu?"
Quả nhiên, nhịp thở bên kia cứng lại.
Nhưng ngay sau đó, đối phương lại không trả lời như hắn nghĩ. Thay vào đó, "phanh" một tiếng, một lưỡi chủy thủ sắc bén đâm xuyên qua vách gỗ, lóe hàn quang kề sát ngay yết hầu Trình Thực.
Khoảng cách chỉ cách da thịt hắn chưa đến một tấc!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!