21.
Diệp Thừa cũng sửng sốt.
Chú ấy cầm lấy tài liệu một cách đờ đẫn.
Mắt tôi nhìn thấy tai chú ấy đang đỏ lên.
Màu còn đỏ thẫm hơn cả mấy quả sơn tra chín trên cây.
Tôi không dám ở lại quá lâu, để tránh khỏi bầu không khí xấu hổ bùng nổ.
Có lẽ hình ảnh quá ướt át.
Đêm đó tôi đã có giấc mộng xuân.
Buổi sáng tỉnh dậy trong cơn mê man và nhớ lại cốt truyện trong giấc mơ, tôi cảm thấy mình như một kẻ biến thái và thực sự say đắm nó.
Đúng là tẩu hỏa nhập ma
Tôi vò đầu bứt tai như đứng trên đống lửa.
Một bữa sáng kéo dài với tôi như một năm.
Diệp Thừa không để ý tới trong lòng tôi đang có sóng gió, nhẹ nhàng đặt một tấm thẻ đen trước mặt tôi.
Chú ấy vẫn thế.
Lời nói của chú vẫn như cũ, dịu dàng lại có chút thờ ơ: "Lát nữa cháu tự đi dạo chơi xung quanh, bàn công việc xong chú sẽ tới gặp cháu, được không?"
Tôi ngoan ngoãn đồng ý.
Gần đây có rất nhiều chỗ giết thời gian.
Cửa hàng tráng miệng tôi đi qua ngày hôm qua là một lựa chọn tốt.
Sau khi chia tay với Diệp Thừa.
Tôi đến cửa hàng tráng miệng vuốt ve hai con mèo béo đang phơi nắng một lúc trước rồi mới vào hấp thụ chất béo.
Tôi hảo ngọt.
Bánh nào cũng rất đẹp, khó chọn quá.
Cuối cùng, khay trong tay tôi không nhét thêm được nữa nên đành miễn cưỡng quay về chỗ ngồi.
Trong khi đang tận hưởng niềm vui mà bánh ngọt mang lại, tôi lại nghe cô gái ngồi ghế bên kể chuyện tình yêu thầm của mình.
Không biết qua bao lâu, nhưng nghe xong câu chuyện, bụng tôi no nê, chuẩn bị đặt chiếc thìa bạc xuống.
Đột nhiên một cơn gió nóng thổi tung tóc tôi.
Diệp Thừa, người đang bàn công việc, đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi.
Chú ấy thở dốc, mái tóc đen hơi rối.
Tôi chưa bao giờ thấy chú ấy trông như thế này.
Như thể một điều gì đó đặc biệt quan trọng đã bị mất đi, cảm xúc lo lắng hiện rõ giữa hai hàng lông mày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!