Chương 34: Việc cùng vợ kỷ niệm ngày cưới vẫn quan trọng hơn.

"Gì cơ?" Hứa Chi Nhan nghi hoặc, tay vẫn nắm tay Lâm Thục Dao, cùng nhìn vào màn hình điện thoại của cô ấy. Trên đó chỉ là một bức ảnh sân bay mờ nhòe, khiến cô không khỏi bối rối. "Cậu cũng quen với Cận Thương Châu à?"

Thật lạ lùng, vì sao những người xung quanh cô đều từng gặp anh.

Chỉ có cô, từ đầu đến cuối đều không biết gì về anh cả.

Lâm Thục Dao trượt màn hình xem tiếp nội dung, nói khẽ: "Tớ không quen, đúng hơn là không thân. Nhưng tớ biết tên tiếng Anh của chồng cậu. Dù ảnh hơi mờ nhưng vẫn có thể nhận ra. Chồng cậu chắc chính là vị "Ngài C" vẫn thường xuyên quyên góp cho quỹ từ thiện của chúng ta mỗi năm, người luôn từ chối tiết lộ danh tính."

Nghe cô ấy nói vậy, Hứa Chi Nhan mới bừng tỉnh.

Hồi quỹ từ thiện mới thành lập, từng có lúc gần như không thể hoạt động nổi, cô đành đứng trước cổng các trường đại học lớn xin lòng hảo tâm.

Lờ mờ nhớ lại, người quyên góp đầu tiên là một sinh viên Đại học Thanh Hoa.

Cậu ấy ném lại một xấp tiền rồi quay đầu chạy đi, không cho cô cơ hội cảm ơn. Sau đó, nhờ có nguồn tài trợ ổn định từ "Ngài C", quỹ từ thiện mới có thể tiếp tục vận hành.

"Cho nên…." Lâm Thục Dao nhướng mày, tự đoán: "Chồng cậu, chẳng lẽ, đã nhắm tới cậu từ hồi đó rồi sao?"

Cô ấy cười tủm tỉm, vừa nói vừa nghịch ngợm định cù vào hai bên hông của Hứa Chi Nhan.

Mà Hứa Chi Nhan lại rất nhột, cuống quýt che hông né tránh, chẳng ngờ lại lùi trúng vào lồng ngực một người đàn ông. Một mùi nước hoa nồng nặc xộc đến, cô chau mày lại, khẽ nói: "Xin lỗi."

Người đàn ông giữ eo cô không buông, bàn tay lượn qua lượn lại khiến cô sinh lý khó chịu. Vừa mở miệng, toàn thân cô liền dựng đứng lông tơ vì gai người: "Nhan Nhan, em đang chủ động nhào vào lòng anh sao?"

Cô quay đầu lại, sắc mặt lập tức biến đổi, gắng sức thoát khỏi vòng tay hắn, rồi vỗ mạnh vào váy tỏ vẻ chán ghét: "Ghê tởm, bẩn chết đi được."

Là âm hồn bất tán Cảnh Gia Dương.

Hắn chưa kịp nói gì thì Lâm Thục Dao đã nhanh chóng chất vấn trước: "Tôi không mời anh, sao anh lại vào được đây?" Trong mắt cô ấy là sự tức giận và ghê tởm rõ ràng đối với Cảnh Gia Dương.

Ngày Hứa Chi Nhan đồng ý quen Cảnh Gia Dương, người phản đối đầu tiên chính là Lâm Thục Dao. Khi họ yêu nhau, cô ấy cũng luôn ra sức ngăn cản.

Rõ ràng là buổi hẹn hò riêng của hai người, Lâm Thục Dao có chết cũng muốn chen vào một chân. Cô ấy xem Hứa Chi Nhan còn quý hơn cả bản thân, nên mới khiến kế hoạch qua đêm của Cảnh Gia Dương không thành công.

Ngày họ chia tay, Lâm Thục Dao còn thức trắng đêm ăn mừng. Lúc này, cô ấy che chắn cho Hứa Chi Nhan, không cho tên đàn ông bẩn thỉu kia lại gần: "Anh nói hay không nói? Không nói tôi gọi bảo vệ."

Cảnh Gia Dương chỉ cười, hai tay đút túi quần: "Cô không mời tôi, nhưng lại mời bạn của tôi. Tôi đi cùng cô ấy đến đây." Hắn nhìn chằm chằm vào Hứa Chi Nhan, cố ý nhấn mạnh: "Là bạn trai hộ tống."

"Trời đất." Lâm Thục Dao trợn mắt: "Ai mà thèm để mắt đến anh chứ. Đến trăm tệ còn không nỡ quyên góp, đúng là đàn ông keo kiệt."

"Chuyện đó không liên quan đến cô. Nói như thể có ai nhìn trúng cô không bằng. Đồ con gái đào mỏ."

"Ơ kìa, bị đụng chạm rồi à? Anh có bản lĩnh thì để phụ nữ đào thử xem nào. Đào gì cơ? Đồ lót hả? Đồ đàn ông hôi hám."

"Cô…!"

Càng nói càng muốn xông vào đánh nhau, Hứa Chi Nhan vội vàng ôm lấy Lâm Thục Dao dỗ dành: "Thôi nào Dao Dao, đừng giận mấy người như thế, không đáng đâu."

Lâm Thục Dao hừ một tiếng, không kiêng dè gì: "Tớ không giận, tớ chỉ thấy ghê thay cho cậu thôi, đồ cặn bã."

Vừa dứt lời, một người phụ nữ bước tới.

Cô ta mặc một chiếc váy hai dây màu đỏ rực, vỗ tay cười tươi: "Đúng đó, ở đâu ra cái thứ cặn bã thế này."

Cô ta đi thẳng đến bên cạnh Cảnh Gia Dương, khoác tay hắn rất tự nhiên, động tác không hề nhẹ, da thịt áp sát lên lớp vải âu phục, rõ ràng là rất thân mật.

Ngày trước Hứa Chi Nhan không nhìn ra, nhưng giờ đã từng trải qua quan hệ thân mật, ít nhiều cũng hiểu được mức độ gần gũi của một cặp đôi.

Cảnh tượng người phụ nữ kia ôm lấy hắn khiến cô lại nhớ đến lần chạm mặt hắn trước kia, khi người hắn có mùi hương lạ lẫm. Cô nghĩ, hai người này chắc chắn không đơn thuần như vẻ bề ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!