Nói xong, trước mặt không có động tĩnh gì trong vài giây.
Giản Minh Chu đang định ngẩng đầu, đột nhiên bị ôm chặt ——
Mang theo gió đêm mát lạnh.
Tạ Cảnh vững vàng ôm anh vào ngực, cánh tay siết chặt, cúi người vùi vào bên gáy anh.
Như chịu một kích thích rất lớn, nhịp tim đập dữ dội và hỗn loạn, hơi thở nóng hổi phả vào hõm vai anh.
"Chú nhỏ, chú nói thích cháu…"
Nhịp tim Giản Minh Chu đập nhanh, "Ừ."
Cánh tay phía sau lập tức càng siết chặt hơn, "Cháu rất vui, lúc chú buông tay, cháu còn tưởng mình bị từ chối."
Chút ánh sáng từ phía xa chiếu tới.
Đôi mắt Giản Minh Chu phản chiếu bóng đêm mờ ảo, đầu ngón tay hơi thu lại nói, "Không phải…"
Tạ Cảnh hít một hơi thật sâu bên cổ, đứng dậy.
Một bàn tay ôm lấy mặt anh, đầu ngón tay khô ráo ấm áp vuốt ve khoé mắt ửng đỏ của anh. Lây dính nhiệt độ nóng bỏng trên gương mặt vì cồn, nóng đến mức khiến hơi thở hai người đều run rẩy.
Ánh mắt Tạ Cảnh tinh tế dừng trên mặt anh.
Chốc lát, hầu kết khẽ động.
Như khó kìm lòng nổi mà cúi đầu chạm vào trán anh, nhẹ giọng hỏi, "Vậy bây giờ, có phải chúng ta có thể ở bên nhau không?"
Khoảng cách càng lúc càng gần, hơi thở đan xen, hơi nóng mập mờ mà hỗn loạn trong bóng tối.
Tâm trạng Giản Minh Chu run rẩy, ánh mắt Tạ Cảnh dường như rơi xuống môi.
Giống như chỉ cần anh gật đầu, Tạ Cảnh sẽ hôn xuống.
… Hôn môi à? Trong hơi say bốc lên, anh vô thức siết chặt chiếc áo khoác rộng thùng thình của Tạ Cảnh. Như một tín hiệu, cánh tay quanh người anh đột nhiên khép lại, người trước mặt cúi thấp xuống.
Lông mi nhẹ nhàng run lên.
Khi khoảng cách tới gần, một ánh sáng trắng chói mắt đột nhiên quét qua ——
Hai người dường như đều giật mình! Giản Minh Chu khôi phục lý trí, rụt người lại ngay lập tức.
Một chiếc ô tô bật đèn pha từ ngoài đường rẽ vào, ánh đèn loé lên rồi nhanh chóng lao đi trong màn đêm.
Trái tim đập thình thịch. Không biết là do giật mình hoảng sợ, hay là vì suýt chút nữa… Hôn nhau.
Đầu ngón tay anh thoáng thả lỏng.
Tạ Cảnh thở hổn hển, hít sâu một hơi, nhìn anh, "… Chú nhỏ."
Tiếng tim đập rung động nhất thời vẫn còn đọng lại.
Giản Minh Chu kéo suy nghĩ về, duy trì một tia lý trí, "Tiểu Cảnh, cậu nghĩ kỹ rồi chứ. Ở độ tuổi này của cậu, có lẽ sẽ có loại yêu thích không cố kỵ gì… Đương nhiên, tôi cũng rất thích, thích điểm này của cậu."
Tim anh đập nhanh hơn, ánh mắt người trước mặt cũng trở nên nóng hơn một chút.
"Nhưng gia đình của cậu, phía ba mẹ cậu……"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!