Tạ Cảnh nhìn cậu, khoé miệng giật giật.
Hà Tập rùng mình, "Thôi cậu đừng cười." Cậu vuốt ngực, "Chỗ này của tôi bất ổn."
Tạ Cảnh lại cười, "Vậy à."
"……"
Hà Tập đang tự hỏi trong cuộc trò chuyện của mình có âm tiết nào hay thậm chí dấu câu nào chạm phải bãi mìn của người ta, thì một giọng nói trong trẻo sắc bén từ bên cạnh truyền tới cứu vớt cậu:
"Tiểu Cảnh, lại đây một chút."
Quay đầu thấy Tạ Tích Vân đang đứng cách đó không xa, trước mặt là một ông cụ và một khuê tú hiền lành trầm lặng.
Tạ Cảnh hơi nhíu mày, không quan tâm đến Hà Tập nữa, cất bước qua đó.
Khi tới nơi thì nghe Tạ Tích Vân nói:
"Vị này là ông Lục và cô Lục."
Tạ Cảnh gật đầu chào hỏi.
Bất kể ngoại hình hay gia thế của cậu đều nổi bật, dáng vẻ thong dong lộ ra sự chững chạc vượt xa tuổi tác.
Trong mắt ông cụ lộ ra vẻ hài lòng, cô Lục bên cạnh cũng mang ánh mắt kinh ngạc, sau đó hiện lên vài phần e lệ.
Tạ Cảnh hờ hững nhìn thoáng qua.
Trước mặt đã bắt đầu thảo luận lần sau cùng đi ăn, để cho đám trẻ tiếp xúc nhiều hơn……
Cậu mím môi không nói gì.
Đúng lúc này, điện thoại lại rung lên.
"Xin lỗi." Tạ Cảnh đột nhiên lên tiếng cắt ngang, lấy điện thoại ra rồi đọc tin nhắn ngay trước mặt. Sau đó trong mắt cậu hiện lên ý cười, trả lời lại.
Nụ cười có thể nói là dịu dàng trên gương mặt lạnh nhạt hờ hững của cậu.
Phía đối diện cứng người ngơ ngác.
Tạ Tích Vân cũng sửng sốt, ánh mắt nhìn sang ——
Vài giây sau, Tạ Cảnh cất điện thoại cười cười, "Trả lời tin nhắn của đối tượng."
Ánh mắt cô Lục buồn bã, sắc mặt ông Lục cũng thay đổi, nhưng nhanh chóng điều chỉnh lại:
"Ồ, người trẻ tuổi, hẳn nên có đối tượng."
Đối phương không nhắc lại chuyện ăn cơm nữa, trò chuyện thêm hai câu rồi rời đi.
Người vừa rời đi, Tạ Tích Vân hít một hơi, hạ giọng nhìn về phía Tạ Cảnh, "Đối tượng cái gì, đấy không phải là tin nhắn thông báo từ điện thoại vào buổi tối thôi à?"
Tạ Cảnh tùy ý, "Vậy hả?"
Tạ Tích Vân bình tĩnh, "Mẹ nhìn thấy đấy."
Tạ Cảnh thản nhiên cười cười, "Không phải thế là tốt nhất à, từ chối đối phương còn giữ đủ mặt mũi, hai bên đều có bậc thang để bước xuống."
Cậu nói xong thì cất điện thoại đi, quay người, "Con về đây, sáng mai còn có buổi tập huấn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!