Hai người nhìn nhau không nói nên lời, câu "Happy Birthday" của Hà Lộ Thần kẹt lại một nửa.
Hà Tập đứng dậy hét to "Cuối cùng anh cũng về rồi!", hét xong mới nhận ra hiện trường có chút đình trệ. Cậu dừng lại quan sát,
"…… Hai người quen nhau à?"
Hà Lộ Thần hoàn hồn, lại khôi phục dáng vẻ nhẹ nhàng đặc trưng, cầm bánh kem tiến vào, "Đồng nghiệp." Nói xong thì chào Giản Minh Chu.
"Trùng hợp quá, không ngờ Phó biên Giản cũng ở đây."
Giản Minh Chu gật đầu, "Trùng hợp thật." Bản thân anh cũng không hề ngờ tới.
Tạ Cảnh nhìn qua, nghiêng đầu nhỏ giọng hỏi, "Là cà chua……"
Giản Minh Chu, "Suỵt."
"……" Xem ra là đúng.
Sau khi bánh kem được đặt lên đầu bàn bên kia, không khí trên bàn lại trở nên náo nhiệt, không ai để ý đến chút nhạc đệm này.
Hà Lộ Thần ngồi xuống đối diện với Giản Minh Chu, Hà Tập kinh ngạc cảm thán, "Không ngờ hai người là đồng nghiệp, vậy anh Minh Chu cũng là biên tập ạ?"
Cổ họng Giản Minh Chu động đậy, "Ừ."
"Cũng cùng thuộc bộ phận văn học giống anh họ ạ?"
Hà Lộ Thần dùng khăn ướt lau tay một cách tao nhã, "Không, Phó biên Giản thuộc……"
"Bộ phận truyện tranh." Giản Minh Chu nhanh chóng tiếp lời.
Động tác lau tay dừng lại. Hà Lộ Thần nhìn anh một cái, không nói gì nữa, nhấp một ngụm Coca.
Còn Hà Ngọc lại phát ra âm thanh hâm mộ, chồm qua Tạ Cảnh nói, "Oa! Truyện tranh!!! Vậy chẳng phải là biết rất nhiều tác giả truyện tranh à, có thể xin chữ ký giúp em được không ạ?"
"Để anh hỏi thử đồng nghiệp của mình."
Giản Minh Chu bổ sung, "Bộ phận truyện tranh có vài ban, chưa chắc đã cùng một bộ phận."
Ví dụ như truyện tranh thiếu nữ, truyện thanh thiếu niên, truyện tranh hai thiếu niên……
Hà Ngọc lập tức càng hưng phấn hơn, thậm chí cô còn muốn đến bên cạnh Giản Minh Chu nói chuyện phiếm, nhưng Tạ Cảnh ngồi cạnh anh có vẻ không hề có ý định nhường ngôi.
Cô chỉ có thể ló đầu từ khe hở giữa tay chân dài ngoằng của Tạ Cảnh hỏi, "Vậy chúng ta ——"
Tạ Cảnh giơ tay lấy đồ uống. Cô cúi đầu, "Ăn cơm xong ——" cánh tay thu lại. Cô nhích qua, "Có thời gian ——"
Giản Minh Chu, "……"
Anh ấn tay Tạ Cảnh xuống, nói với Hà Ngọc, "Vậy để ăn xong nói chuyện nhé."
Hà Ngọc vui vẻ gật đầu, "Vâng!"
Đôi tay cầm đồ uống của Tạ Cảnh bị đè lại, giống như không hề phát hiện mà quay đầu, "Sao thế chú nhỏ, chú cũng muốn uống cái này à?"
Giản Minh Chu phức tạp nhìn cậu: Tiểu Cảnh, đọc không khí chút đi.
"Hay là cháu lấy giúp chú thứ khác nhé?"
"……" Anh nhận lấy, "Không cần, cảm ơn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!