Quê tôi ở một huyện miền núi xa xôi. Trước kia giao thông bất tiện. Bây giờ đường cao tốc đã mở, sẽ mất bốn hoặc năm giờ để quay lại.
Tôi không muốn trở về quê. Mặc dù đó là nơi tôi lớn lên, tôi cảm thấy rất khó chịu, khi nghĩ rằng mình bị cô lập và bị nuôi để làm vật hiến tế.
Tôi không quá ấn tượng với cái chết của mẹ tôi. Tôi chỉ nhớ rằng khi tôi còn là một đứa trẻ, một người rất dịu dàng dỗ tôi ngủ và kể cho tôi nghe một câu chuyện. Khi tôi lớn hơn, tôi bắt đầu ngủ một mình.
Lúc đó, tôi sống trong một khoảng sân nhỏ.
Tôi từng nghĩ đó là thái gia gia thiên vị tôi, còn đặc biệt cho tôi một người bảo mẫu, hiện tại nhớ tới, chỉ là muốn mang tôi đi cách ly, ngăn tôi học đạo pháp và thuật pháp, rồi nuôi dưỡng tôi thành một tế phẩm.
Làm thế nào để tôi thích quê?
Ngay cả khi tôi không thích Mộ Gia, nhưng tôi vẫn mang họ của Mộ Gia.
Bố tôi hiện đang nằm trong phòng VIP của bệnh viện. Gia gia đã cử người thay phiên nhau chăm sóc. Tôi rất biết ơn ông.
Ngoài ra, tôi và anh tôi đều là tân binh, muốn hòa nhập vào vòng tròn này, chúng tôi cần sự hỗ trợ của gia đình. Nên không thể không quay về.
Chờ mình hạ sốt chút, tôi bắt đầu thu dọn hành lý và xin nghỉ học.
Đêm trước khi xuất phát, anh tôi mang tôi đến phòng khám của bà lão để kiểm tra tình trạng thể chất. Bụng tôi thoạt hình thì không có biến đổi gì, chỉ là đôi khi tôi cảm nhận được một đoàn nhiệt khí ở bụng.
"Nha đầu, Linh thai không thể tính theo thời gian mang thai bình thường." Bà lão đưa cho tôi một tách trà, làm dịu đi ngọn nửa trong bụng tôi.
" Lấy bảy làm cơ số, 49 ngày là một tháng, bảy tháng sau……tương đương với 11 tháng bình thường." Bà lão nói, tay vuốt vuốt con mèo đen.
"Đó là tháng 7 năm sau?" Tôi mỉm cười. "Nó thực sự đủ dài …"
Bà lão gật đầu và nói: "Trong ba tháng đầu, cơ thể ngươi không thể thấy bất kỳ thay đổi nào, điều quan trọng nhất đối với linh thai là tập hợp của các tinh khí. Tháng thứ tư, sẽ trở thành một thai nhi, thân thể của ngươi cũng sẽ thay đổi một chút. Trong tháng cuối cùng, linh thai sẽ nhanh chóng hấp thụ các chất dinh dưỡng và lớn lên, sức mạnh và các tích lũy sẽ được sinh ra.
Vào thời điểm đó, bụng ngươi sẽ phát triển nhanh chóng. "
Tôi gật đầu, thân thể tôi như thế nào cũng được, không sao cả.
Bà lão bắt mạch tôi và dặn dò: "Bây giờ là chưa đầy hai tháng, ngươi cần phải cẩn thận hơn."
"Ừm …"
" Phía dưới còn chảy máu không"? Có máu không?"
Tôi lắc đầu và nói với một nụ cười: "Hai loại thuốc của bà để bảo tồn thai nhi và thận rất đắt tiền, đương nhiên hiệu quả là tốt."
Bà lão cũng mỉm cười: " thật ra, chính ngươi muốn giữ lại linh thai này, nên hài tử mới có thể tiếp tục yên ổn ở chỗ này ngủ say"
Lời nói bà lão ôn nhu, khiến trái tim tôi dịu lại.
》
Ngồi trong xe, càng gần quê, tâm trạng tôi càng tệ.
Ngôi làng nơi tôi đã ở là một mảnh đất có danh tiếng — bởi vì có tiền.
Trong làng, khu vực có phong thủy tốt nhất đều thuộc về Mộ Gia chúng tôi, gồm 20 hoặc 30 toà nhà lớn nhỏ
Gạch xanh, tường trắng, sân trước, sân sau, mỗi một góc đều chú ý về bố cục phong thủy.
Thư ký của trưởng làng cũng là một thành viên trong gia đình chúng tôi, có thể nói là, mảnh đất này, đều nằm trong phạm vi khống chế của thái gia gia.
Sau núi, một toà nhà lớn trông đơn giản và cổ kính, chính là nơi ở của thái gia gia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!