Chương 28: Lần đầu vào quỷ thị

Tôi tâm tư phân loạn, làm sao bây giờ? Có phải nó có quan hệ với tà phái kia không?

Tống Vi kéo tôi ra và nói với một nỗi sợ hãi kéo dài: "Tôi không ngờ Triệu Hiểu như là người rất hướng nội, lại không thể kiềm chế được!"

Tôi thầm lắc đầu, giọng nói đó chắc chắn không phải là Triệu Hiểu Như!

"Tống Vi, cậu đến quán ăn trước đi. Tôi đến thư viện một chút, lấy hộ tôi một xuất cơm nha.." Tôi nói và vội vã đi về phía bên kia của dốc tình nhân, nơi này muốn đi nhất định phải qua chi lộ. Tôi sẽ nằm vùng.

Gần hai mươi phút, tôi thấy người đàn ông bước ra, tôi thầm thở phào nhẹ nhõm – không chết là tốt

nhìn anh ta bước chân một cách phù phiếm, bộ dạng như bị yêu tinh hút tinh khí, hoen nữa trên mặt còn mang theo nụ cười quỷ dị. – chỉ hai mươi phút thôi mà. Không đến mức thành như vậy chứ.

Ngay lập tức sau đó, tôi thấy Triệu Hiểu Như cúi đầu đi tới.

Tôi giả vờ đi đến quán ăn, chạy qua và va vào cô ấy

"Xin lỗi, xin lỗi! À, Triệu Hiểu Như, phải không?" Diễn xuất của tôi hơi cứng nhắc, nhưng tôi không quan tâm quá nhiều.

Đôi mắt của Triệu Hiểu như hơi đỏ và giọng khàn khàn – đây là làm sao?

"Ồ … không sao đâu." Cô ấy thấy tôi, đôi mắt lóe sáng.

Giọng nói của cô ấy bình thường, không phải là giọng điệu vừa nãy.

"Hiểu Như, cậu làm sao vậy? Tôi nghĩ cậu dường như đã khóc …" Tôi bướng bỉnh hỏi.

Cô ấy nhìn tôi hơi ngạc nhiên và lắc đầu: "Không, không có gì … Tôi, ho, cổ họng hơi khó chịu, ngứa ngáy, ho đến chảy ra nước mắt."

Tôi gật đầu, vừa lúc Tống Vi điện thoại tới, tôi liền mượn cớ rời đi.

Cô ấy thần trí bình thường, không giống như quỷ mượn thân.

Hơn nữa, giữa mày không có hắc khí, nhưng khuôn mặt tái nhợt và đôi mắt đỏ. Không giống như chủ động bán xuân, mà giống như bị xúc phạm.

Tôi về nhà nói cho anh tôi nghe chuyện này, anh tôi đã lo lắng nghi nghe tới tà sư

"Này, cái này là tà ác lưu phái. Nghe nói được truyền đến từ Tây Tạng, nó gần như tuyệt chủng ở vùng đất đó, nhưng lại hồi sinh ở đại lục … Thuật tà ác của họ chia hai phần, một là dùng âm nhiếp dương, phần còn lại là địa quỷ thượng thân. Nếu quỷ mượn thân sẽ không khống chế được thần trí, chỉ cho phép họ sử dụng chúng, giống như tẩy não và không ngừng cung phụng họ! "

Anh trai tôi xoa tay và cầm cuốn sổ xem xét thông tin mà bố tôi để lại.

"Vậy thì chúng ta nên làm gì, nếu tà phái đến để trả thù, chỉ dựa vào chúng ta… E rằng không có khả năng chống cự."

"Chồng quỷ của em đâu rồi? Hắn đã xuất hiện chưa?"

Tôi lắc đầu: "em không biết anh ta ở đâu, dù thế nào cũng không xuất hiện trước mặt em "

Anh trai tôi mím môi miễn cưỡng nói: "Chúng ta phải đi quỷ thị một chuyến. Anh Muốn mua một chút đồ phòng thân. Anh nhớ trong quỷ thị có nơi chuyên bán phù chú."

Tôi không nói nên lời, có bao nhiêu cửa hàng trong quỷ thị?

"Nhưng nó quá đắt. Những đồng nghiệp này quá tàn nhẫn … Chúng ta có nên đi một chuyến không?" Anh ấy hỏi ý kiến của tôi, vì tiền trong nhà đều do tôi nắm giữ.

Tôi gật đầu, tò mò không biết quỷ thị là như thế nào.

Anh trai tôi đã cùng với bố tôi đi qua rất nhiều lần, anh lái xe ra cửa gọi tôi.

"… Chúng ta lái xe sao? Chúng ta có thể lái xe đến Âm Sơn không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!