Bà già bẩn thỉu là biệt danh của anh tôi dành cho bà lão ở phòng khám đó. nhưng quả thực bà lão đó rất bẩn.
Bà lão bắt mạch cho tôi và nói rằng các dấu hiệu động thai đã hết, và hỏi tôi mấy ngày này ở âm họ có bị chảy máu không? tôi đỏ mặt và lắc đầu.
"Vậy thì tốt rồi. Nhưng vẫn không thể quan hệ cho đến khi linh thai ổn định, hiểu chưa?"
Tôi đỏ mặt và trả lời, "ta có một mình, có thể làm sao …"
Bà lão sững sờ một lúc, rồi cười nhếch mép: " xem ra lại là một quỷ nam lừa dối một cô gái ngây thơ …"
Lừa ư.
"Lúc đầu cô rất sợ hắn phải không? Sau đó, hắn quan tâm chăm sóc cô, và cô không còn sợ nữa. Hiện tại còn kết linh thai cho hắn:" Bà già cười: "cho nên nói, lời nói của đàn ông không thể tin được, huống chi nói tới quỷ. … "
"Quỷ thì sao ạ.?"
" Quỷ bình thường không có nhiều biểu cảm. Những con quỷ mà thể hiện cảm xúc quan tâm mãnh liệt, thì đó là những con quỷ rất thông minh. Nó có thể mê hoặc người khác. Luôn có những thành ngữ về ma quỷ từ bài này đến bài khác. Cho nên tổ tiên chúng ta dạy rằng. Lời quỷ nói, không thể tin, không thể tin…….. "Bà lão lẩm bẩm khi đang sửa sang lại dược liệu
Nói như vậy, chẳng phải tôi cũng bị Giang Khởi Vân mê hoặc?
Một tiếng vang lên như một đứa trẻ khóc lọt vào tai tôi, da đầu tôi tê dần, nhìn về phía cửa sổ.
Con mèo ở cánh cửa của phòng khám, từ đâu nổi lên một đám sương mù màu đen, nó ngậm thứ gì đó trong miệng, chạy thẳng tới chỗ bà lão. tggy
Linh hồn của con mèo gắn liền với cánh cửa nổi lên từ một đám sương mù màu đen, có thứ gì đó trong miệng và chạy thẳng đến bà già.
Nó là con mèo toàn thân một màu đen như mực. Là bạn đồng hành trung thành nhất của bà lão. Ngay cả khi bà chết, nó sẽ tiếp tục bảo vệ ngôi nhà cho bà.
Tôi tiến tới một bước, thấy những gì nó phun trên mặt đất – hóa ra đó là một ngón tay bới những móng tay sơn màu đỏ tươi!!
"Ah –!!!" Tôi hét lên sợ hãi.
Bà lão ngưng trọng, đưa tay ra và chạm vào đầu con mèo đen, rồi lẩm bẩm và hỏi, "mi đã tìm thấy nó ở đâu? Không đúng …, thứ này gần đây càng ngày càng nhiều … Đi thôi, đem thứ này để lại chỗ cũ … "
Con mèo đen ngậm ngón tay đó, biến thành một đám mây đen và rời đi.
"Tiểu Kiều… gần đây có nhiều điều kì lạ liên tiếp xảy ra, ta luôn cảm thấy có thứ gì đó khủng khiếp sắp ấp đến … Hai người các ngươi tài năng chứ có, kinh nghiệm chưa đủ, vậy nên hãy cẩn thận …" Bà lão nói với tôi bằng giọng khàn khàn.
Tôi lặng lẽ gật đầu, bước ra khỏi phòng khám một cơn gió thổi phía sau tôi, khiến tôi lạnh gáy, có cảm giác có người đang theo dõi tôi.
》
Có một khoảng không rộng ở ngọn đồi sau trường học của chúng tôi.
Nơi đó có một sườn đồi dốc và một rừng cây nhỏ được mọi người gọi là dốc tình nhân và rừng heo
Dốc tình nhân, là nơi các sinh viên vào đó hôn nhau, khu rừng heo rừng phía sau, nghe nói là thường xuyên truyền ra âm thanh như ai đó đang làm tình
Khóe miệng tôi co giật, đây là cái kiểu hình dung gì? Rừng heo? Làm tình?
Tống Vi mỉm cười và nói: Ồ, chính là khi yêu, không thể kiểm soát được hãy để tôi đi!
Nói xong, cô ấy ghé vào tai tôi và thì thầm: Người ta nói rằng vẫn còn nữ sinh viên "bán hàng" ở đó! Năm mươi nhân dân tệ cho một nửa bộ, một trăm cho một bộ đầy đủ!
"… Cái gì nửa bộ và cái gì một bộ?" Tôi cau mày hỏi.
Tống Vi liếc mắt nhìn tôi: "cậu thật ngốc, thế mà vẫn có bạn trai … nửa bộ là bằng tay hoặc bằng miệng, toàn bộ đã thực hiện xong! Bạn hiểu không"
Tôi ngẩn ngơ, cô ấy dùng những từ chuyên nghiệp để nói, thật bình thường khi tôi không hiểu gì cả!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!