Đồng Bắc Bắc nhìn chằm chằm Chu Thịnh đứng trước mặt, kìm nén đến đỏ mặt.
Nên nói thật hay không đây?
Chu Thịnh trầm mặc một hồi rồi ho nhẹ hai tiếng:
"Không trả lời cũng không sao, tôi chỉ hỏi vậy thôi."
Đồng Bắc Bắc: À, được.
Căn phòng nháy mắt lại trở nên yên tĩnh, hai người bốn mắt nhìn nhau nhưng lại không biết nói gì.
Lát sau Chu Thịnh ra ngoài, Đồng Bắc Bắc thì cuộn người trong phòng mình. nằm ngẫm nghĩ về tương lai của bản thân.
Thời gian không nhanh không chậm qua đi, Đồng Bắc Bắc và Chu Thịnh cứ như vậy không nóng không lạnh ở chung với nhau gần nửa tháng, chớp mắt đã sắp đến tết, theo lệ cũ thì Đồng Bắc Bắc nên đi cùng Chu Thịnh về nhà anh một chuyến.
Ngày cưới của hai người dự định là tháng ba năm sau, còn chưa đến một tháng nữa.
Trong thời gian này Đồng Bắc Bắc không quản chuyện gì nữa, ngày ngày sống như một con mọt gạo rồi thi thoảng trò chuyện với Chu Thịnh dăm ba câu, sau đó cũng chẳng có sau đó nữa.
Thi thoảng khi Đồng Bắc Bắc đang ườn người xem phim ở sô pha thì Chu Thịnh sẽ đột nhiên xuất hiện bên cạnh, xem phim cùng cô, điểm khác biệt duy nhất là đại loại dạo này, theo hiểu biết của Đồng Bắc Bắc, thì Chu Thịnh dường như lâu rồi không hề lên hotsearch.
Vốn cô còn muốn làm quần chúng ăn dưa , kết quả nửa tháng trời không hề có tin tức về Chu Thịnh, đừng nói là Đồng Bắc Bắc, ngay cả cư dân mạng cũng đều vô cùng sốt ruột, ngày nào cũng tới weibo công ty Chu Thịnh bình luận chờ mong tin tức của Chu Thịnh.
Đồng Bắc Bắc biết chuyện này cũng dở khóc dở cười.
Hiện tại cô đang nhìn chăm chăm vào màn hình điện thoại, lướt weibo xem tin tức, đột nhiên quay sang gọi: Chu Thịnh.
Hả? Chu Thịnh cũng đang xem tin tức, nghe vậy quay sang nhìn cô: Sao thế?
Đồng Bắc Bắc suy nghĩ một chút rồi hỏi:
"Sao gần đây anh không ra ngoài?"
Ngày nào cũng về nhà đúng giờ tan tầm, giống như là thật sự muốn bồi dưỡng tình cảm với cô vậy.
Chu Thịnh liền giật mình, cười đáp:
"À, bà nội nói tôi không nên lên hotsearch nữa, dù sao cũng là người sắp kết hôn."
Đồng Bắc Bắc: .... Ồ.
"Mấy ngày nữa chúng ta đi đăng ký đi."
Nghe vậy Đồng Bắc Bắc cụp mắt, nhìn chằm chằm điện thoại trong tay mình, hạ giọng đáp: Được.
Chu Thịnh.
Ừ?
Nếu như là..... Cô dừng một chút, muốn nói mà không dám, nhưng cuối cùng, trước ánh nhìn soi mói của Chu Thịnh, Đồng Bắc Bắc vẫn lấy dũng khí nêu ý kiến của mình.
"Chúng ta đăng ký trước, không làm đám cưới được không?" Không biết vì sao Đồng Bắc Bắc lại cảm thấy Chu Thịnh sẽ đồng ý.
Sắc mặt Chu Thịnh trầm xuống, nhìn cô thật lâu mới khàn khàn hỏi: Em không muốn sao?
Đồng Bắc Bắc ngẫm nghĩ nghiêm túc một lúc xem những lời này của Chu Thịnh có ý gì, nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ được gì nên chỉ có thể thành thật gật đầu, chẳng qua cô cũng có suy nghĩ riêng của mình.
"Không nói đến chuyện khác, chí ít hiện tại chúng ta xem như không có tình cảm gì phải không?" Cô nhìn Chu Thịnh, hoàn toàn không chú ý tới lúc ánh mắt Chu Thịnh nhìn mình, bên trong ánh mắt ấy có ý gì, chỉ tự phân tích cho Chu Thịnh nghe:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!