Chớp mắt một cái đã đến ngày thử vai.
Sáng sớm Bắc Bắc đã tỉnh dậy để Trần Tĩnh đến trường đón mình, cô vừa chuẩn bị xong thì điện thoại của Trần Tĩnh cũng tới.
Bắc Bắc nói với chị mấy câu rồi vội vàng đi xuống.
Một ngày trước Bắc Bắc đã xin phép giảng viên được nghỉ, nói là phải đi thử vai. Đối với việc xin nghỉ của sinh viên, các giảng viên khoa Biểu Diễn không quá khắt khe, chỉ cần xin phép nghỉ thì giảng viên liền cho phép, nếu có lý do chính đáng thì xin nghỉ rất dễ dàng.
Bắc Bắc xin nghỉ một ngày, thời gian thử vai vào mười giờ sáng. Từ trường đến bên đó mất tầm hơn một tiếng đi ô tô.
Vừa lên xe, Trần Tĩnh nhìn cô cười:
"Tinh thần hôm nay tốt đấy."
Bắc Bắc nhướng mày, mỉm cười:
"Hôm nay em trang điểm nhẹ nhàng, chị thấy thế nào?"
Nghe vậy, Trần Tĩnh mới nghiêm túc đánh giá cô. Bản thân Trần Tĩnh là một người quản lý, khi chọn lựa kịch bản cho Bắc Bắc đương nhiên cũng đã đọc qua những kịch bản phim vườn trường rồi, hơn nữa còn đọc khá nhiều.
Lúc này, sau khi nhìn phần trang điểm và kiểu tóc của Bắc Bắc, hai mắt Trần Tĩnh sáng ngời, kinh ngạc:
"Em dựa vào tạo hình của nữ chính trong phim sao?"
Vâng. Bắc Bắc bật cười rồi nói:
"Như vậy chắc sẽ có cơ hội hơn."
Trần Tĩnh gật đầu đồng ý, khen ngợi cô:
"Hay lắm. Vừa rồi chị nhìn thấy em thì giật mình, cảm thấy rất quen thuộc. Vậy nên chị mới nói em hôm nay tinh thần rất tốt."
Nữ chính trong phim là một cô gái tràn đầy năng lượng sống, tính cách hoạt bát, vui vẻ, phần lớn mọi người sẽ thích kiểu nhân vật như vậy.
Sức sống đó, sự cuốn hút đó, rất ít người không bị ảnh hưởng.
Bắc Bắc khẽ cười. Phần trang điểm của ngày hôm nay đã tốn không ít công sức, trang điểm rất nhẹ nhàng, hơn nữa nhìn vào thực sự giống như không trang điểm. nhưng lại làm tôn lên thần thái.
Trước đó cô đã nghiên cứu kịch bản, đối với những miêu tả về nữ chính trong bộ phim vườn trường này cũng coi như đã thuộc làu.
"Em cũng cảm thấy không tệ."
"Đương nhiên rất tốt rồi." Bắc Bắc đã khiến Trần Tĩnh nhìn bằng cặp mắt khác. Mặc dù ngay từ lúc đầu chị đã xem qua diễn xuất của Bắc Bắc, cảm thấy không tệ lắm, tuy nhiên đối với Trần Tĩnh, là người quản lý đã xem qua rất nhiều diễn viên khác mà nói, thì đây mới chỉ tính là tạm được, nhưng thật không ngờ Bắc Bắc lại thông minh như vậy, đến cả việc trang điểm khi thử vai cũng có thể nghĩ ra.
Trang điểm như vậy, ít nhất ngay lần gặp đầu tiên sẽ để lại ấn tượng cho đạo diễn và nhà sản xuất, như vậy rất tốt.
Hai người ở trên đường nói chuyện một hồi, Bắc Bắc còn nghỉ ngơi được hơn hai mươi phút thì mới đến nơi thử vai.
Nơi thử vai là một tòa nhà thương mại, Bắc Bắc ngước mắt nhìn, khóe môi cong lên đi vào bên trong.
Vừa đi vào, sau khi đăng ký báo danh liền có nhân viên dẫn Bắc Bắc và Trần Tĩnh đi lên tầng ba. Nơi thử vai nằm ở tầng ba, khi Bắc Bắc đến, bên trong sảnh đã có mấy người ngồi, tất cả đều ăn mặc rất gọn gàng tươi trẻ.
Ngược lại khi Bắc Bắc xuất hiện hơi hiện ra vẻ mộc mạc.
Sau khi lấy số báo danh, Bắc Bắc tìm một chỗ trong góc ngồi xuống. Trần Tĩnh nói cho cô biết những diễn viên đó là ai ai ai.
Nhìn thấy chưa?
Cái gì?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!