Sau khi kí kết hợp đồng, tất cả công việc của Bắc Bắc liền giao hết cho Trần Tĩnh xử lý.
Cô và Trần Tĩnh bàn bạc cả buổi trưa rồi để Trần Tĩnh đưa mình về nhà. Trả phép với trường học, Bắc Bắc trở lại với cuộc sống lên lớp đến trường.
Chuyên ngành diễn xuất nghe qua có vẻ không khó, nhưng đối với Bắc Bắc thay đổi nửa chừng thì vẫn có sự khó khăn nhất định.
Cũng may cô có khả năng thích nghi nhanh chóng, có thể suy một ra ba rất nhiều kiến thức chuyên ngành. Dần dần, khoa diễn xuất có tin đồn rằng nữ sinh năm hai đại học mới chuyển chuyên ngành là học bá.
Chuyển ngành hơn một tháng nhưng xin nghỉ hơn nửa tháng mà đến lúc quay lại vẫn bắt kịp nội dung giảng dạy của giảng viên, quá đỉnh.
Khi Tiểu Ngư nghe được drama này còn cố ý chạy về ký túc xá kể lại cho Bắc Bắc:
"Bắc Bắc, cậu được xưng danh học bá rồi đấy."
Hả? Lúc ấy, Bắc Bắc đang cúi đầu đọc sách, nghe vậy, nghệt mặt: Danh hiệu gì cơ?
Tiểu Ngư cười, nói rõ: Học bá.
Bắc Bắc:
"... Chắc chắn không phải ai đó đùa dai chứ?"
Tiểu Ngư còn chưa kịp nói, Lý Mai ở cạnh đã xen vào:
"Đương nhiên không phải, tớ nói thật với cậu nhé. Lúc sáng tớ đang ăn cơm ở căng tin còn có người tới hỏi chuyện, có phải bạn học ngày trước chung khoa đã chuyển chuyên ngành sang khoa diễn xuất và thành học bá thật không cơ mà."
Bắc Bắc nghẹn họng không biết phải nói gì.
"Tớ có phải học bá đâu."
Giai Giai cũng nói thêm vào:
"Cậu nghĩ mình không phải học bá, nhưng bạn học khác lại nghĩ thế. Nghe nói tiết học chung lần trước, cậu đã trả lời được câu hỏi và diễn một đoạn ngắn mà thầy Đoàn đưa ra đúng không?"
Nghe vậy, Bắc Bắc giật mình, ngớ cả người.
Đây đúng là sự thật, nhưng đã là chuyện từ ba ngày trước. Giảng viên lên lớp điểm danh tùy tiện, Bắc Bắc bị gọi trả lời một câu hỏi về chuyên ngành... Mà sở dĩ cô có thể trả lời được, hoàn toàn là nhờ một ngày trước vừa hay cô nhìn thấy đáp án nọ, còn nghiên cứu một hồi.
Bắc Bắc không ngờ chỉ vì vậy, cô được giảng viên khen. Giờ học hôm đó lại trùng hợp học diễn xuất, cô lại bị giảng viên gọi tên lên bảng biểu diễn. Tuy màn thể hiện không làm kinh động tất cả sinh viên, nhưng đủ để sinh viên và giảng viên nhìn nữ sinh vừa chuyển chuyên ngành bằng ánh mắt khác xưa.
Tuy rất nhiều chỗ chưa được xử lí chuyên nghiệp, nhưng Bắc Bắc có cách nhập vai rất độc đáo, làm cho người khác cũng nhập vai như mình.
Sau đó, cô được cả giảng viên lẫn bạn học khen ngợi.....
Phục hồi tinh thần, Bắc Bắc nghe nhóm bạn cùng phòng kể lại, hơi dở khóc dở cười.
"Cho nên chỉ vì thế mà tớ nổi tiếng hả?"
"Đúng thế. Vả lại Bắc Bắc, cậu còn đẹp nữa. À, tớ nghe nói cuộc thi hoa hậu giảng đường mỗi năm một lần đã sắp bắt đầu rồi đấy, Bắc Bắc cậu báo danh đi."
Bắc Bắc:
".... Không, tớ không góp mặt vào cuộc thi gây tiếng vang lớn này đâu."
Cuộc thi hoa hậu giảng đường là một trong những nét đặc sắc ở đại học H, mỗi năm đều tổ chức một lần, hoa hậu giảng đường là do sinh viên cả trường bỏ phiếu tuyển chọn.
Năm trước nguyên chủ Bắc Bắc cũng được sắp xếp dự thi, nhưng nguyên chủ Bắc Bắc đã từ chối, năm nay, Bắc Bắc cũng giữ quyết định đó theo cô ấy.
Cô không có hứng thú gì với cuộc tranh tài để trở thành hoa hậu giảng đường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!