Chương 28: (Vô Đề)

Sáng tinh mơ.

Bắc Bắc thở hổn hển vì bị ghì cả đêm. Chu Thịnh ôm ghì lấy cô, hai tay còn vẫn không ngừng siết lại, ép cô vào trong lòng anh. Bắc Bắc mở mắt, thấy người đàn ông trước mặt thì hơi thất thần.

Kí ức tối qua bỗng chốc ào về trong óc, Bắc Bắc giật mình ngẩn ra vài giây mới phản ứng kịp.

Chu Thịnh không những tới mà còn ngủ lại ở chỗ cô.

Cô ngước mắt, nhìn chằm chằm Chu Thịnh, nhan sắc của anh trước giờ vẫn luôn được mọi người coi là tinh xảo: mũi cao thẳng, góc nghiêng sắc nét, nhưng thật ra Bắc Bắc thích đôi mắt của anh nhất, sâu hun hút, tới mức khi anh nhìn người khác, cứ như là muốn hút cả người đó vào bên trong vậy.

Cô quá mải quan sát Chu Thịnh, nên người tỉnh lại lúc nào cũng không để ý.

Đột nhiên, có tiếng cười khẽ vang lên bên tai Bắc Bắc, cô ngẩn ra, nhìn vào con ngươi mang nét cười của anh, chợt thấy hơi lúng túng.

Ngắm người ta đến mức ngây người, quá mất mặt.

Chu Thịnh ôm chặt cô, mỉm cười hỏi: Choáng rồi hả?

Bắc Bắc lắc đầu, ngước mắt lườm anh:

"Anh tỉnh từ lúc nào?" Mặt cô hồng hồng, thoạt trông rất ngon miệng, làm người ta muốn hôn lên đó, để lại một kí hiệu nhỏ.

Chu Thịnh nghĩ thế, cũng cứ làm vậy, trực tiếp cúi đầu cắn xuống một bên má cô, lại cười nói:

"Sớm lắm, lúc em ngắm anh đã tỉnh rồi."

Bắc Bắc: ...

Cô liếc Chu Thịnh, hơi ngượng, tỉnh từ lúc đó chứng tỏ Chu Thịnh đã biết rõ ràng mình nhìn chằm chằm anh tận mười mấy phút.

Nghĩ vậy, Bắc Bắc nói:

"Thế sao anh không lên tiếng hả?"

Chu Thịnh cong cong môi, hạ giọng giải thích:

"Ừm, muốn xem em có làm gì với anh không ấy mà."

Bắc Bắc nghẹn lời, vội vàng nói:

"Đương nhiên sẽ không rồi." Cho dù có ý nghĩ đó, cô cũng không có gan làm.

Hơn nữa, hôm nay cô còn phải quay phim.

Em rời giường đây.

Ừ. Chu Thịnh ngồi lên theo cô, hai người lần lượt vào phòng tắm.

Sau khi vệ sinh cá nhân, Bắc Bắc không trang điểm đã thu xếp đồ đạc chuẩn bị ra cửa, lúc này mới nhớ tới Chu Thịnh còn đang trong phòng mình, suy nghĩ vài giây, Bắc Bắc hỏi

"Anh định mấy giờ thì về?"

Chu Thịnh nhíu mày: Buổi chiều.

Bắc Bắc ồ một tiếng, nghiêng đầu nhìn anh một lúc:

"Cùng đi ăn bữa sáng nhé?"

Ừ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!