Chương 24: (Vô Đề)

Nếu nói không cảm động thì thật là giả vờ. 

Bắc Bắc không thể nghĩ được, Chu Thịnh vì cô mà lại làm như vậy. 

Cô thất thần nhìn người đàn ông trước mặt, mông lung cảm thấy Chu Thịnh không giống với Chu Thịnh mà cô biết. 

Chu Thịnh này thật khiến cô quá cảm động. 

Chu Thịnh cười nhẹ, rũ mắt nhìn cô:

"Bắc Bắc, không cần phải xúc động như vậy."

Bắc Bắc sửng sốt, nhẹ nhàng cười:

"Anh làm nhiều chuyện như vậy, không mong em cảm động sao?"

Chu Thịnh lắc đầu:

"Cái anh muốn là sự vui vẻ của em chứ không phải để em cảm động." Điều này, Chu Thịnh hiểu rõ hơn Bắc Bắc. Những gì anh làm chưa bao giờ là vì muốn sự xúc động của Bắc Bắc.

Nếu chỉ đơn giản như vậy thì từ lâu Chu Thịnh đã làm những việc khiến cô phải cảm động rồi. 

"Không cần xúc động. Làm những việc mà em muốn làm, những chuyện khác hãy để anh giúp em giải quyết."

Bắc Bắc ngây ra, khóe môi cong lên, cúi xuống che đi những suy tư trong lòng: Vâng ạ.

Chu Thịnh vươn tay vuốt mái tóc của cô:

"Vì vậy chuyện ký hợp đồng quản lý, đợi thêm thời gian nữa rồi nói." Anh ngừng lại rồi nhỏ giọng nói:

"Đến lúc đó anh sẽ tìm cho em vài người quản lý, em hãy chọn một người mà em thích."

Bắc Bắc gật đầu, nói nhỏ: Vâng.

Chu Thịnh khẽ gọi: Bắc Bắc.

Dạ?

"Cố gắng quay phim cho tốt nhé."

Bắc Bắc bật cười, liếc nhìn anh:

"Lỡ như em quay không tốt thì sao?"

Vậy kệ đi. Chu Thịnh nhướng mày:

"Diễn không tốt thì anh cũng tình nguyện đầu tư cho em."

Lỗ vốn thì sao?

Không sao hết. Dõng dạc nói:

"Cái gì anh cũng không có, chứ tiền thì anh không thiếu."

Bắc Bắc: ... ... Được, được, được, người đàn ông có tiền, hay lắm. 

Cuối cùng, chủ đề này hai người cũng đã nói xong, mà Bắc Bắc cũng vui vẻ đồng ý với ý kiến của Chu Thịnh. 

Ở nhà hai ngày chán chê.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!