Chương 18: (Vô Đề)

Trong nhà bếp, Bắc Bắc nhìn tủ lạnh.

Nhìn từ trên xuống dưới một lượt, cũng không tìm được thứ gì ăn được.

Cô nhíu mày nhìn Chu Thịnh, nghĩ trong giây lát rồi nói:

"Chu Thịnh, trong nhà không có đồ ăn."

Chu Thịnh bật cười, vươn tay kéo cô vào lòng, hôn lên khóe môi cô, bảo:

"Ừ, vậy thì em đừng làm nữa, chúng ta đặt cơm hộp đi."

Bắc Bắc lắc đầu, khăng khăng muốn làm cơm cho anh ăn:

"Giờ chúng ta đặt cơm hộp, anh ăn cơm xong rồi chúng ta đi dạo siêu thị, cơm tối em sẽ làm, anh thấy thế nào?"

Thấy cô kiên trì muốn nấu cơm cho mình, Chu Thịnh không nỡ cắt ngang, chỉ có thể đồng ý:

"Ừ ừ, ăn cơm xong chúng ta liền đi siêu thị."

Bắc Bắc ồ một tiếng: Tốt quá rồi.

Cũng lâu rồi cô không đi dạo siêu thị.

Đặt cơm hộp về, Bắc Bắc cũng ăn vài miếng, Chu Thịnh ăn kha khá, ăn xong, hai người ở nhà nghỉ ngơi một lúc rồi xuất phát đến siêu thị.

Buổi chiều, người trong siêu thị cũng không nhiều, cho nên Bắc Bắc và Chu Thịnh xem như dạo chơi vô cùng khoan khoái..

"Bắc Bắc, ăn cái này không?"

Bắc Bắc nhìn Chu Thịnh cầm chocolate, chần chừ hai giây rồi mới gật đầu: Cũng được.

Chu Thịnh cầm mấy hộp, họ tới mua sắm ở siêu thị hàng nhập khẩu, môi trường bên trong siêu thị khá tốt, không quá ồn ào, cũng sẽ không bắt gặp quá nhiều người, vậy nên có thể nói Chu Thịnh và Bắc Bắc khá an toàn.

Cho dù gặp được người biết Chu Thịnh hay gặp phải phóng viên muốn quay chụp, Chu Thịnh cũng sẽ giải quyết hết, Bắc Bắc không cần bận tâm đến.

Hai người đi dạo hồi lâu, Bắc Bắc mua được đầy đủ những nguyên liệu cần mua xong, cả hai liền về nhà.

Vừa đến nhà, Bắc Bắc đã hào hứng đi vào phòng bếp.

Chu Thịnh đứng tựa vào tường, nhìn vẻ mặt phấn khởi của cô, hơi nghi ngờ:

"Bắc Bắc, em biết nấu ăn thật không?"

Bắc Bắc ừ ừ hai tiếng: Em biết mà.

Chu Thịnh nghẹn nghẹn, song vẫn hơi lo lắng:

"Nếu như không biết cũng không sao, anh học là được, hoặc là chúng ta ra ngoài ăn cũng được."

Nghe vậy, Bắc Bắc cười phá lên, đẩy người đang đứng ở cửa phòng bếp ra ngoài: Chu Thịnh.

Ừ?

Bắc Bắc nghiêm túc nhìn anh, nói:

"Em biết nấu ăn thật đó, anh đừng làm phiền em trong bếp là được."

Chu Thịnh: ... Thật không? Anh nhướng mày nhìn Bắc Bắc, vẫn không yên tâm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!