Chương 119: (Vô Đề)

Bắc Bắc cười nhạt nhìn anh:

"Em tăng năm cân rồi."

Chu Thịnh: ... ... ... Anh nghẹn lời, vội vàng sửa lại lời nói:

"Không sao. Dáng người em như vậy là đẹp nhất, đừng giảm cân nữa."

Nghe vậy, Bắc Bắc không phản ứng lại với anh, tiếp tục làm động tác yoga của mình. Bất kể Chu Thịnh nói gì, Bắc Bắc cũng không ăn.

Cuối cùng, Chu Thịnh bỏ cuộc, chỉ có thể tự mình lặng lẽ gọi đồ ăn bên ngoài. Ngồi ăn trước mặt Bắc Bắc, mặc dù cũng gọi một phần cho cô nhưng cô kiên quyết không ăn.

Đến khi Chu Thịnh ăn tối xong, Bắc Bắc vẫn đang kiên trì tập luyện. Sau một lúc, cô đứng dậy khỏi thảm yoga, nhìn Chu Thịnh:

"Sáng mai lúc chạy bộ nhớ gọi em nhé. Em cũng muốn chạy bộ với anh."

Chu Thịnh: ... ... ... Được. Nhìn thấy đột nhiên vợ mình có nghị lực như thế, Chu Thịnh thật sự không biết nên phản ứng thế nào.

Buổi tối trước khi ngủ, hai người trò chuyện như thường lệ. Mỗi lần trước khi ngủ chỉ cần còn tinh lực, Bắc Bắc sẽ tám chuyện với Chu Thịnh.

Đây cũng xem như là một cách để giữ gìn tình cảm vợ chồng, kể cho người kia nghe những chuyện ban ngày đã xảy ra khi hai người không ở bên, để người kia biết rõ.

Chu Thịnh.

Sao thế?

Bắc Bắc mở to hai mắt nhìn trần nhà, đưa tay sờ bụng mình rồi nói: Em đói. Vừa nói xong, trong phòng liền vang lên tiếng bụng sôi ọc ọc của cô, thật là đói quá đi.

Chu Thịnh ngây ra, dở khóc dở cười nhìn vợ mình:

"Anh làm gì đó cho em ăn nhé?"

Không cần. Bắc Bắc thở dài, vì đẹp, đói cũng được.

Không ăn.

Chu Thịnh nhìn cô, hơi xót: Không ăn thật à? Anh duỗi tay sờ sờ bụng cô, khẽ nói:

"Bụng đói xẹp lép rồi, thật sự không muốn ăn sao? Đồ ăn buổi tối mua về vẫn còn một phần chưa đụng tới, anh có thể chiên cơm trứng."

Nghe vậy, Bắc Bắc im lặng, một lúc sau cũng không lên tiếng.

"Sao lại không nói chuyện rồi?"

Bắc Bắc 'vâng' một tiếng:

"Em đang tính lượng calo của cơm chiên trứng. Ăn một bát cơm chiên trứng, ngày mai em có thể phải chạy bộ ba tiếng đồng hồ mới đốt hết lượng calo được."

Cô đau thương lên tiếng, chui ra từ trong ngực Chu Thịnh: Không ăn!

Cô phải kiên trì với phương pháp của mình, không ăn là không ăn.

Chu Thịnh: ... ... ...

Có hơi bất đắc dĩ nhìn vợ mình, Chu Thịnh khẽ dỗ dành:

"Vậy dậy đi ăn một chút đồ có ít calo?"

Không. Bắc Bắc lắc đầu, nhìn Chu Thịnh nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!