Chương 52: (Vô Đề)

Qua thêm mấy ngày trao đổi nữa, Tấn Uyên cuối cùng cũng quyết định hợp tác cùng Quý Minh Sùng thực hiện hạng mục Danh sơn này.

Tấn Uyên cũng không để ý hiện tại quy mô công ty của Quý Minh Sùng nhỏ, tài chính đầu nhập cũng không quá lớn.

Bởi vì bản thân ông có đủ tiền, ông chỉ muốn tìm một người có thể làm được việc, một đối tác có cùng lý tưởng với ông, vừa lúc Quý Minh Sùng chính là người như vậy.

Nơi này dù sao cũng không phải sân nhà của ông, ông cũng không thể vì một cái hạng mục liền đem tập đoàn chuyển đi.

Cho nên ông mới cần một đối tác mà cho dù ông không ở nơi này, cũng có thể đem mọi chuyện tận chức tận trách làm tốt nhất.

Không hề nghi ngờ, ông tiếp xúc qua mấy cái tập đoàn công ty, cuối cùng ông chỉ nguyện ý hợp tác với Quý Minh Sùng.

Lần này Tấn Uyên tới là muốn hợp tác cùng tiếp nhận hạng mục Danh sơn, không ít công ty đều đang chăm chăm vào chuyện này.

Bọn họ nhận được tin tức lại không phải cùng hợp tác với Lâm thị, cũng không phải Lãnh thị, mà lại là một công ty nhỏ không có danh tiếng gì.

Chuyện này làm không ít người đều mở rộng tầm mắt, tiếp theo đều nhao nhao đi tìm hiểu cuối cùng là công ty như thế nào, mà có thể đột phá trùng vây, lọt vào mắt Tấn Uyên.

Lâm Hướng Đông đương nhiên cũng nhận được tin tức.

Anh ta ngồi trước bàn làm việc, nghe trợ lý báo cáo sự tình nghe ngóng được, chau mày: "Là công ty nào?"

"Một công ty nhỏ tên là Thắng Minh, cụ thể còn chưa thăm dò được.

Nghe nói ngày mai Tấn Uyên cùng công ty nhỏ kia ký hợp đồng." Trợ lý nói.

Thắng Minh?

Lâm Hướng Đông xác định chính mình trước đó chưa từng nghe nói đến công ty này.

Bên này anh ta còn chưa biết rõ ràng lai lịch công ty Thắng Minh, ông chủ sau màn là ai, chủ tịch Lâm đã gọi điện thoại tới.

Trong điện thoại, quả nhiên chủ tịch Lâm rất tức giận.

Ở trước mặt người ngoài, ông ôn hòa khiêm tốn, cho dù ở vị trí cao, cũng là lấy lễ đãi người.

Nhưng trước mặt con trai mình, ông sẽ không che giấu bản tính chân thực, vì vậy chửi ầm lên: "Anh có phải phế vật không? Chút chuyện này anh cũng làm không xong, về sau ta làm sao yên tâm giao cho anh trọng trách càng lớn càng nặng gánh hơn? Anh trai anh có không được đến đâu, hắn tối thiểu còn có chút giao tình với Tấn Uyên, trước đây còn cùng nhau ăn cơm đánh golf.

Anh thì sao, đến mặt cũng chưa gặp được, bây giờ còn nhường một cái công ty nhỏ chui vào chỗ trống.

Cho đến bây giờ, Tấn Uyên tới đã một tuần lễ, anh còn không hẹn được ông ta, đồ phế vật!"

Chuyện lần này, chủ tịch Lâm vô cùng thất vọng.

Ông đã trải đường rõ ràng cho con trai nhỏ như vậy, lại đạt được kết quả thế này.

Hiện tại chỉ cần là một người, chỉ cần không ngốc, không chừng có thể nói chuyện hợp tác với Tấn Uyên, nhưng con ông thì ngược lại, đến mặt cũng không nhìn thấy!

Lâm Hướng Đông nghe ba anh ta khiển trách một hồi lâu, đợi đến khi cúp điện thoại, huyệt thái dương anh ta giật giật: "Việc cấp bách đã không phải là đi thăm dò cái công ty kia, mà phải đi điều tra bên Tấn tổng đã xảy ra chuyện gì, làm sao mà một tuần lễ đều không hẹn được ông ta."

Trợ lý vội vàng đáp: "Được, tôi liền đi hẹn trợ lý Trang."

Kỳ thật Tấn Uyên đúng là không phải người lòng dạ hẹp hòi, một tuần lễ này ông thật sự không có thời gian.

Chỉ là cùng nhân viên cấp dưới thảo luận về kế hoạch của Quý Minh Sùng cũng đã đủ để ông bận rộn.

Ông cũng dời cuộc hẹn với những người bạn cũ, huống chi là một tiểu bối như Lâm Hướng Đông.

Về phần có phải bạn gái Lâm Hướng Đông đụng mẹ ông rồi bỏ trốn hay không, chuyện này mẹ ông đã nói nhiều lần với ông.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!