Chương 45: (Vô Đề)

Sau kỳ nghỉ tết âm lịch, Nguyễn Tố liền nhận được thiệp mời của Mã Văn.

Mã Văn và bạn trai quyết định kết hôn.

Ngoài tấm thiệp mời này ra, Mã Văn còn muốn mời Nguyễn Tố làm phù dâu cho cô.

Sau giờ nghỉ trưa hôm nay, mấy đồng nghiệp nữ ghé vào bàn chuyện trò với nhau.

Nói đến chuyện này, một nữ đồng nghiệp nửa đùa nửa thật nói: "Mã Văn, tôi nói cô cũng thật là to gan a.

Bình thường tìm phù dâu không thể tìm người đẹp hơn mình quá nhiều, bằng không ngày kết hôn sẽ bị lấn áp, cả đời chỉ có lần làm hôn lễ a."

Mã Văn vừa nghe lời này liền không vui: "Cái tư tưởng gì a, tôi mới không tin cái này.

Dù sao phù dâu tôi muốn mời mấy người bạn tốt nhất, để bọn họ đến làm chứng cho hạnh phúc của tôi.

Tố Tố xinh đẹp, tôi mới càng có thể diện!"

Quan hệ của Mã Văn và Nguyễn Tố rất tốt.

Cô cũng sợ Nguyễn Tố nghe rồi về sau trong lòng không thoải mái, tan làm âm thầm tìm cô, nhét mấy viên chocolate cho cô, thấp giọng nói: "Lời Giai Giai nói em đừng để trong lòng, cô ấy chỉ là đang ghen tỵ, bởi vì chị không để cô ấy làm phù dâu.

Âm thầm nói với em, chị muốn em làm phù dâu cho chị.

Đồ phù dâu chị đã chọn xong rồi, cực kỳ có tiên khí cực kỳ đẹp.

Để cho quan khách đều cảm thấy, quả nhiên tiên nữ đều chơi chung với nhau.

Cô dâu là tiên nữ, các phù dâu cũng là tiên nữ!"

Nguyễn Tố nhấp môi cười, cầm chocolate mà trong lòng ấm áp: "Ưm! Tuyệt đối không làm chị mất mặt!"

Mặc dù trước đây cô không có một gia đình hoàn hảo, cũng không có quan hệ thân thiết với người nhà, nhưng ngày tháng đã từng chút từng chút trở nên tốt đẹp hơn.

Bạn bè tri kỷ của cô không nhiều, nhưng những người bạn này đối với cô vô cùng tốt vô cùng thật lòng.

Bây giờ cô lại có thêm một người mẹ, anh trai và cả cháu trai yêu thương che chở cô, thật tốt a.

Trước đây lúc cuộc sống vô cùng khó khăn, cô cũng không phải không có oán trách, cho rằng vận mệnh đối xử với cô quá khắc nghiệt.

Nhưng hiện tại cô không nghĩ như vậy nữa, cô bắt đầu cảm thấy thần vận mệnh không có quên cô, đang từng chút một đem vận khí tốt đẹp vốn thuộc về cô đưa đến cho cô.

Hiệu suất làm việc của Mã Văn rất nhanh, cô ấy tổng cộng mời bốn người làm phù dâu, bốn người này đều là bạn thân của cô ấy.

Khi Nguyễn Tố nhận được đồ phù dâu còn rất kinh ngạc, so với đồ phù dâu lúc trước cô lướt vòng bạn bè nhìn thấy đều tinh xảo hơn nhiều.

Khi cô đem đồ phù dâu về nhà, Quý Minh Sùng không có nhà, mẹ Quý và Đậu Tương đều ở nhà.

Hai người chưa từng nhìn thấy cô mặc loại váy này, đều có chút tò mò, liền hối thúc cô thay đồ phù dâu cho hai người xem.

Đậu Tương hưng phấn nhất mong chờ nhất.

Nguyễn Tố chỉ đành về phòng thay đồ phù dâu.

Váy cưới cô dâu là màu trắng, váy phụ dâu là màu xanh sương mù đang thịnh hành, có chút giống sườn xám sau khi cải tiến, cổ áo đính trân châu tinh xảo.

Phục cổ lãng mạn đồng thời lại cực kỳ có tiên khí.

Làn da Nguyễn Tố thanh thuần trắng nõn, màu sắc này vô cùng thích hợp với cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!