Trong bất tri bất giác, Nguyễn Tố không ngờ đến, Quý minh Sùng đã xem cô như bánh bao nhu nhược không tiền dễ bị bắt nạt.
Cô có tiền tiết kiệm.
Trong thành phố đi đâu cũng thấy thổ hào, số tiền tiết kiệm đó của cô đích xác là không thấm vào đâu, nhưng cũng đủ cho cuộc sống của cô trôi qua có tư có vị.
Sau khi cô được nhận về nhà, ba Nguyễn mẹ Nguyễn cũng có bù đắp cho cô.
Về phương diện tình cảm không cách gì thân cận, chỉ có thể trên phương diện vật chất mà bù đắp cho cô.
Vốn dĩ phí sinh hoạt thời đại học của cô cũng đều do cô tự kiếm lấy.
Về sau ba Nguyễn mẹ Nguyễn cho cô phí sinh hoạt khiến người phải chậc lưỡi.
Mỗi tháng có mấy vạn.
Cô tiết kiệm quen rồi, không thể sống phung phí, vì thế đều để dành tiết kiệm.
Đợi đến lúc cô tốt nghiệp, cô đã tiết kiệm được số tiền mấy chục vạn.
Sau khi đi làm, ba Nguyễn mẹ Nguyễn vẫn cho cô tiền tiêu vặt.
Cô từ chối không được, nghe lời bạn bè, cũng lười từ chối họ.
Cô không chuyển vào nhà họ Nguyễn sống như bọn họ nghĩ, mà tự mình thuê một căn phòng đơn ở bên ngoài, ít nhất ngày tháng trôi qua cũng yên tĩnh.
Sau này mỗi tháng nhận lương, cô sẽ dành lại một nửa, phần còn lại để chi tiêu.
Cứ như vậy, tiền tiết kiệm của cô cũng dần dần tăng lên.
Khoảng thời gian trước, anh trai Nguyễn Thụ Dương cũng cho cô một khoảng tiền.
Bây giờ, tiền tiết kiệm của cô đã sắp hơn trăm vạn rồi.
Một trăm vạn đối với người khác mà nói, tựa hồ cũng không tính là quá nhiều, nhưng cô đã rất thỏa mãn rồi.
Đương nhiên trong mắt người khác, đại tiểu thư nhà họ Nguyễn như cô mà trong tay chỉ có mấy chục vạn tiền tiết kiệm, hẳn là rất đáng thương.
Quý Minh Sùng muốn mua cổ phiếu, trong tay cô có tiền.
Trong khoảng thời gian này hai người cũng đã bồi dưỡng một chút ăn ý.
Ít nhất dựa vào mắt động nghi, cùng với phương thức anh đoán tôi đoán như vậy, trên cơ bản đã có thể tiến hành giao tiếp sâu hơn một chút.
"Vậy anh muốn mua những cổ phiếu nào?"
"Xem xem." Quý Minh Sùng trả lời như vậy.
Nguyễn Tố ngẫm nghĩ, đăng nhập vào phần mềm cổ phiếu trên di động.
Cô cũng không hiểu nhiều về cổ phiếu, đối với cổ phiếu cô chỉ là một tay mơ.
"Vậy bắt đầu từ bây giờ, em đọc một loại cổ phiếu, nếu anh cảm thấy được, muốn mua, liền gật gật đầu.
Có được không?"
Quý Minh Sùng có loại cảm giác rất quái dị.
Anh cảm thấy ngữ khí khi Nguyễn Tố nói với anh "có được không", rất giống như đang nói chuyện với Đậu Tương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!