Thư phòng nhà họ Nguyễn.
Ba Nguyễn nhìn con trai đưa cho ông bản sao xin từ chức gửi đến lãnh đạo cấp cao của công ty.
Tức giận qua đi, ông lâm vào trong trầm tư.
Hiểu con không ai bằng cha, ông biết con trai lần này là làm thật.
Tính cách của con trai không tính là quá kiên cường nhưng một khi đã bướng bỉnh lên, thì cũng không kéo về được.
Ông đã nghĩ kỹ rồi, con trai muốn xông pha, vậy thì để nó đi.
Vỡ đầu chảy máu cũng tốt, xông pha ra thiên hạ một phen cũng được, đây cũng không phải việc mà một người làm cha như ông có thể ngăn cản.
Nhưng mà gần đây công ty không yên bình.
Lúc con trai vẫn còn ở đây, những nguyên lão, cổ đông kia còn có thể kiềm chế dã tâm.
Bây giờ con trai vừa đi, e là có người liền muốn ngo ngoe rục rịch.
Phó giám đốc Trần đã ám chỉ muốn con trai ông ta làm giám đốc bộ phận.
Công ty là như vậy, hay là nói Nguyễn Thị là như vậy, khi ông có người thừa kế rõ ràng, mọi người đều sống yên ổn.
Bây giờ con trai ông bày tỏ muốn ra ngoài tự thân lập nghiệp, cũng khó trách những người này sẽ sinh ra tâm tư khác.
Việc cấp bách là tìm người có thể thay thế vị trí của con trai, hoặc là, dự bị thay thế vị trí này.
Ba Nguyễn nghĩ đến hai người con gái của mình.
Ông là người suy nghĩ bảo thủ, cho rằng nhất định phải là con trai kế thừa gia nghiệp.
Bây giờ con trai tạm thời không làm, vậy chỉ có thể để con gái đến gánh vác thôi.
Hai người con gái..
Không thể nghi ngờ, cảm tình giữa ông và Nguyễn Mạn khẳng định càng sâu sắc hơn một chút.
Chung quy cũng chung sống hơn hai mươi mấy năm rồi.
Con gái ruột Nguyễn Tố tính cách khá hướng nội, cũng sẽ không nũng nịu với ông.
Lúc cô được nhận về đã trưởng thành rồi, bản thân cũng bảo trì khoảng cách với cha ruột.
Vì vậy trong mấy năm qua, ông và Nguyễn Tố càng không thể thân cận với nhau.
Nhưng mà, ba Nguyễn chỉ là nhất thời suy nghĩ một chút, liền quyết định vị trí kia vẫn là để lại cho con gái ruột.
Cảm tình không thân, huyết thống lại là thân.
Trong miệng ba Nguyễn, đích xác là xem Nguyễn Mạn như là con gái.
Nhưng mà cô con gái nuôi kia, con gái nuôi cùng con gái ruột sao có thể giống nhau? Sủng ái là có thể sủng ái, thói quen cũng có thể là thói quen, nhưng tới thời khắc mấu chốt, ông tự nhiên vẫn là hướng về con gái ruột của mình.
Có một câu châm ngôn nói rất hay, thịt phải nhừ ở trong nồi! Thời khắc mấu chốt, ông vẫn nhớ kỹ, ai mới là huyết mạch nhà họ Nguyễn.
Ba Nguyễn đã quyết định rồi, hiện tại còn đang bối rối nên đặt Nguyễn Tố vào bộ phận nào thì sẽ thích hợp hơn.
Trong lúc ba Nguyễn đang lâm vào thế khó, truyền đến một trận tiếng gõ cửa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!