Chương 18: (Vô Đề)

Khi Nguyễn Tố nhận được điện thoại của mẹ Quý, cô đang ở trong phòng bảo vệ của tiểu khu trước đây.

Chủ xe là giám đốc tiêu thụ của một công ty, sau khi nghe bảo vệ Lưu sư phụ kể chuyện, anh ta cũng không cự tuyệt giúp đỡ.

Nhưng nhìn thấy Nguyễn Tố thì anh ta càng nhiệt tình hơn.

Chủ xe nói anh ta thường xuyên đi công tác, sợ người trong tiểu khu đỗ xe không đúng quy định làm xước xe anh ta, vì vậy xe anh ta dùng đều là tắt máy rồi vẫn có thể tiếp tục công tác ghi hình.

Chỉ là lần này anh ta đi công tác thời gian quá lâu, muốn điều chỉnh nhật ký ghi hình cũng cần một chút thời gian.

Trong lúc Nguyễn Tố đang cùng chủ xe điều chỉnh nhật ký, cô nhận được điện thoại của mẹ Quý.

Trong điện thoại, mẹ Quý nói năng lộn xộn.

Đây là lần đầu tiên Nguyễn Tố nhìn thấy mẹ Quý thất thố như vậy.

Đợi sau khi nghe rõ ràng ý mẹ Quý muốn biểu đạt, trái tim cô cũng đã muốn nhấc tới cổ họng.

Trong lúc này, cô dường như có thể nghe được tiếng trái tim mình đập.

Ngón tay Quý Minh Sùng vậy mà động rồi!

Điều này có nghĩa là gì, có nghĩa là anh đã có dấu hiệu thức tỉnh.

Có lẽ đây là phản xạ có điều kiện của thân thể, nhưng những ngày trước đây chưa từng xảy ra chuyện như vậy nên cũng khó trách mẹ Quý kích động đến nhường này.

Vốn dĩ Nguyễn Tố nói chuyện còn trật tự rõ ràng vậy mà sau khi cô gác máy, lúc này nhìn Lưu sư phụ, nhìn chủ xe, há miệng vậy mà không biết nên nói cái gì.

Toàn bộ suy nghĩ của cô bị xáo trộn, đại não cơ hồ là một mảnh trống rỗng.

Lưu sư phụ khá thích người trẻ tuổi như Nguyễn Tố, cũng biết nhà cô có chuyện gì, vội vàng nói: "Trong nhà có việc sao? Vậy thì về trước đi, dù sao nhật ký hành trình vẫn còn đây, cũng không phải trong một chốc một lát mà xử lý xong được."

Chủ xe cũng phụ họa, âm thanh ôn hòa: "Nguyễn tiểu thư, cô bận việc của cô đi.

Vừa hay tôi hai ngày tới cũng nghỉ phép, có thời gian giúp cô xem nhật ký.

Như vậy đi, chúng ta thêm WeChat, đợi tôi kiểm tra đến mấy ngày kia sẽ gửi cho cô.

Cô thấy sao?"

Nguyễn Tố lúc này mới thanh tỉnh một chút.

Lòng bàn tay cô đang đổ mồ hôi, cũng không nghĩ nhiều liền đồng ý rồi.

Tay cô nắm điện thoại đều đang run lên nhè nhẹ.

Sau khi cùng chủ xe thêm WeChat, cô từ trong phòng bảo vệ đi ra.

Trời đông giá rét lạnh thấu xương, gió lạnh giống như con dao quất ở trên thân, cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời u ám.

Cô một đường chạy về nhà, ngón tay Quý Minh Sùng sau khi động vài cái, lại không có động tĩnh.

Nhưng bất luận là mẹ Quý hay là Đậu Tương đều vui mừng muốn chết.

Cô cũng dị thường kích động, liền nhờ người giúp đỡ đưa Quý Minh Sùng đến bệnh viện mà anh vẫn thường đến kiểm tra.

Trên đoạn đường đi mẹ Quý đã gọi điện thoại liên lạc với bác sĩ ở bệnh viện.

Nguyễn Tố biết, bác sĩ chủ trị của Quý Minh Sùng là bạn thân nhiều năm của anh – Thịnh Viễn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!