Chương 15: (Vô Đề)

Nguyễn Tố đi ra ngoài, vừa hay trên đường gặp được Đậu Tương từ xe đưa đón của trường bước xuống.

Đậu Tương người mặc đồng phục, lưng đeo túi xách.

Thấy Nguyễn Tố đi ra ngoài vẻ mặt còn có chút buồn bực, nó tiến đến trước mặt Nguyễn Tố, ngửa đầu quan sát cẩn thận, cuối cùng đưa ra kết luận: "Thím, thím đang không vui."

Không phải nghi hoặc, mà là khẳng định.

Trẻ nhỏ dường như đều có được khả năng này, chúng so với người trưởng thành đặc biệt mẫn cảm.

Nguyễn Tố không biết phải trả lời thằng bé thế nào.

Mặc cho ai vô duyên vô cớ bị mắng một hồi như vậy, tâm tình đều không thể tốt được.

Cô không muốn xảy ra xung đột chính diện với mẹ Quý, vì thế cô rời đi.

Cô không muốn nói dối Đậu Tương, nhưng cũng không muốn kể chuyện đã xảy ra hôm nay cho một đứa trẻ nghe.

"Có một chút." Nguyễn Tố trả lời.

Đậu Tương thở dài một hơi: "Con đều nhìn ra rồi."

Nguyễn Tố miễn cưỡng mỉm cười: "Con quan sát rất cẩn thận."

"Bỏ đi, dù sao bài tập cũng làm xong rồi." Đậu Tương kéo quai đeo cặp sách: "Thím, con ở bên cạnh thím.

Thím yên tâm, bất kể thím nói gì con cũng sẽ không nói ra ngoài đâu."

"Con vẫn nên về nhà đi.

Thím ra ngoài đi dạo một lát."

Đậu Tương trừng mắt: "Như vậy sao được! Nếu con để thím ra ngoài đi dạo một mình, chú tỉnh lại sẽ đánh con."

Lại nói, nó dù sao cũng là nam tử hán ở trong nhà.

Bình thường thím đối xử với nó tốt như vậy, nó đối với chuyện này sao có thể làm như nhìn cũng như thấy.

Nó ngừng một chút, biết thím mình dễ mềm lòng, liền bổ sung thêm một câu: "..

Cái kia, thật ra con muốn ăn KFC."

Nguyễn Tố nghe vậy dở khóc dở cười.

Nguyễn Tố đưa tay nhìn thoáng qua đồng hồ, nói: "Được rồi, thím đưa con đi ăn.

Nhưng mà thím vẫn phải nói với bà nội một tiếng, để bà không phải lo lắng."

Cứ như vậy, Nguyễn Tố dẫn Đậu Tương thẳng hướng tiệm KFC mà đi.

Gần đây cũng có trung tâm mua sắm, từ nhà họ Quý đi bộ đến tiệm KFC chỉ hơn mười phút.

Nguyễn Tố nghĩ một hồi, vẫn là gửi cho mẹ Quý một tin nhắn, nói là gặp được Đậu Tương nên dẫn nó đi ăn KFC, rất nhanh sẽ đưa nó trở về.

Khi họ đã đến tiệm KFC, tin nhắn đã gửi đi được hơn mười phút.

Lúc này Nguyễn Tố mới nhận lại được tin nhắn của mẹ Quý, chỉ có một từ "Được."

Nguyễn tố lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!