*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lạc Ninh đo nhiệt độ cho Lý Hương Cúc, xác định bà không bị sốt.
Cô chỉ pha một gói thuốc cảm cho bà uống.
Nhân lúc Lạc Ninh vào bếp ăn sáng, Lý Hương Cúc vội vàng đổ thuốc cảm vào bồn cầu rồi giật nước.
Lúc Lạc Ninh ăn sáng xong thì ông Ngưu mang hai cân thịt bò lên nhà.
Ông nhét túi thịt bò vào tay Lạc Ninh: "Ninh Ninh, thương ông già này đi. Ông thèm bánh nhân thịt bò cháu làm chết đi được. Trưa nay cháu làm cho ông ăn được không?"
Lạc Ninh nghĩ hôm nay cũng phải ở lại trông bà nên gật đầu: "Được rồi ông ơi, cháu làm cho. Vậy ông đi xem TV với bà nội đi, cháu đi nhào bột làm bánh."
Ông Ngưu vui như trẻ con: "Ông biết mà, chỉ có Ninh Ninh là thương ông nhất. Thôi, ông qua ngồi với bà nội cháu."
Mùi bánh bò thơm phức vừa chín cũng là lúc đến bữa trưa.
Lạc Ninh cùng ông Ngưu và bà nội ăn cơm trưa xong thì vào phòng bà cùng bà ngủ trưa.
Một giấc ngủ kéo dài đến tận 5 giờ chiều.
Cô đoán chú thím sắp tan làm về nhà nên cũng cáo từ ra về.
Trước khi ra cửa, Lý Hương Cúc dặn dò: "Nhớ gọi xe về thẳng nhà, buổi tối ngoài đường không an toàn đâu, đừng đi chơi lung tung."
Lạc Ninh cười khổ: "Bà ơi, cháu 28 rồi, không phải 18 nữa đâu mà bà lo dữ vậy."
Lý Hương Cúc bĩu môi: "Dù cháu có bao nhiêu tuổi thì trong mắt bà vẫn là trẻ con. Về nghỉ ngơi sớm, mai còn đi làm. Với cả, tránh xa cái thằng Thẩm Yến Nam kia ra, kẻo nó còn nhớ thương cháu đấy."
Lạc Ninh: "Bà ơi, hôm nay sao cứ nhắc mãi đến anh Yến Nam vậy?"
Lý Hương Cúc: "Dù sao thì cũng đừng quá thân với nó. Cháu có chồng rồi, đừng để người ta dị nghị."
Lạc Ninh đành phải hứa: "Cháu biết rồi, bà. Về đến nhà cháu sẽ gọi video cho bà."
Bà mới yên tâm: "Ừ, bà chờ video của cháu."
Lạc Ninh bất đắc dĩ, mang theo vài chiếc bánh bò và ít hoa quả về làm bữa tối.
Nửa tiếng sau.
Cô trở về khu chung cư nơi có căn nhà của Lục Thừa Uyên.
Đó là căn hộ hai phòng ngủ.
Khi Lạc Ninh dọn đến, nhà sạch bong như thể không có ai ở.
Chỉ có phòng ngủ chính là đã được trải chăn ga và có vài vật dụng sinh hoạt của đàn ông.
Lạc Ninh tinh ý, chọn ở phòng nhỏ.
Suốt ba năm, cô dần dần mua sắm thêm đồ đạc, mới tạo nên cảm giác gia đình như hiện tại.
Vào những ngày nghỉ, cô thích ở nhà đọc sách hoặc xem video phẫu thuật của các bác sĩ nổi tiếng nước ngoài.
Tận hưởng cuộc sống bình dị.
Nhưng hôm nay, khi trở lại căn nhà này, lòng Lạc Ninh bỗng nặng trĩu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!