Chương 494: Chu Đồng gặp lại Đinh Mạo

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kết quả là, chỉ sau hai tháng tiếp quản công ty, Chu Đồng vì làm việc quá sức mà bị sảy thai.

Người chồng mới cưới của cô, vốn luôn theo đuổi cuộc sống tự do, không muốn cùng cô quản lý sự nghiệp do cha cô để lại.

Hai người sau khi bàn bạc, đã chia tay trong hòa bình.

Người đàn ông ấy còn chủ động từ bỏ quyền phân chia tài sản của Chu Đồng.

Chu Đồng rất cảm kích, đã tặng cho anh ta một triệu tệ làm phí chia tay, để anh có thể tiếp tục sống cuộc đời không vướng bận mà anh mong muốn.

Buổi trưa trước ngày rời khỏi Bắc Lĩnh, Chu Đồng hẹn Lạc Ninh ăn một bữa cơm.

Địa điểm là nhà hàng xoay ở Tụ Năng Đại Hạ của nhà họ Đinh.

Có thể lần này đi rồi, cả đời này sẽ không quay lại nữa.

Lâm Uyển Nhu và Chu Chấn Hoa nếu có ra tù, thì cứ để họ tự về, cô sẽ không đi đón hai người đó.

Ngồi trong nhà hàng xoay, Chu Đồng phóng tầm mắt nhìn xuống gần như toàn bộ thành phố Bắc Lĩnh. Lần trước đến đây là do Chu Chấn Hoa và Lâm Uyển Nhu đưa cô tới.

Hôm đó là buổi tối, ngắm cảnh đêm.

Còn hôm nay là ban ngày, cảnh vật lại mang một cảm xúc hoàn toàn khác.

"Nếu không phải vì lúc đó tôi đang mang thai, thì người bị kéo đi mổ lấy thận có lẽ chính là tôi rồi." Chu Đồng nhìn Lạc Ninh đang ngồi đối diện, nói.

Cô cười khẩy: "Thật không thể ngờ được trên đời lại có bậc cha mẹ hoang đường đến vậy."

"Nhưng nghĩ kỹ lại, hai người họ đúng là một cặp trời sinh, nếu không thì làm sao có thể đi chung một con đường đến tận bây giờ."

Lạc Ninh cầm ly nước chanh nhấp một ngụm, mỉm cười: "Bản chất con người vốn dĩ đã phức tạp rồi."

Chu Đồng nhìn cô chăm chú: "Người phụ nữ đó đã làm tổn thương cô đến hai lần. Đừng bao giờ tha thứ cho bà ta. Bà ta không xứng đáng."

Lạc Ninh lắc đầu: "Không cần thiết phải chấp nhất làm gì. Cứ coi như tôi không có mẹ. Coi như bà ta chưa từng tồn tại trong thế giới của tôi. Từ trước đến nay tôi vẫn luôn nghĩ như vậy, và sau này cũng sẽ vẫn như thế."

Chu Đồng gật đầu: "Cũng đúng, quá cố chấp sẽ chỉ khiến bản thân thêm đau khổ."

Lạc Ninh cười liếc nhìn Chu Đồng: "Cô thay đổi nhiều thật đấy. Đã tiếp quản công ty ba tháng rồi, cảm thấy sao? Giờ quen việc chưa?"

Chu Đồng: "Giờ thì quen rồi. Cô không biết đâu, tháng đầu tiên đúng là tôi phát điên luôn. Tôi chẳng biết bắt đầu từ đâu, mà nhân viên trong công ty thì ai nấy đều có thái độ thù địch với tôi."

Lạc Ninh tò mò: "Thế còn bây giờ thì sao? Họ vẫn còn chống đối à?"

Chu Đồng: "Bây giờ thì không. Tôi đã đuổi mấy kẻ gây rối đi rồi, làm gương cho người khác. Giờ thì chẳng ai dám làm loạn nữa. Tôi thấy điều hành công ty cũng khá thú vị, chỉ là tôi còn nhiều thứ cần phải học."

"Nhưng không sao, tôi có đủ thời gian để từ từ học hỏi."

Lạc Ninh: "Thế thì tốt rồi. Cô cảm thấy hứng thú là tốt nhất. Cứ từ từ mà làm, kinh doanh đâu thể hấp tấp được."

Chu Đồng nâng ly rượu, cụng ly với Lạc Ninh: "Nào, tôi mời cô một ly. Sau này nếu có thời gian, nhớ đi nước ngoài nhiều một chút, thực sự sẽ giúp mở rộng tầm mắt."

"Cũng sẽ thay đổi cả cách nghĩ. Trước khi đi tôi tưởng mình ghê gớm lắm. Ra nước ngoài mới biết mình chẳng là gì, đúng là ếch ngồi đáy giếng. Nói khó nghe một chút, trước kia tôi thật sự rất ngu ngốc."

Lạc Ninh cụng ly với cô: "Xem ra lựa chọn ra nước ngoài trải nghiệm cuộc sống của cô là hoàn toàn đúng đắn."

Chu Đồng: "Đúng là vậy, tôi không hối hận chút nào. Nếu ngày đó tôi nghe lời cha, cưới người ông ấy giới thiệu thì giờ tôi chắc chắn sẽ trở thành một bà vợ u uất."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!