*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lạc Ninh nhướng mày nhìn Lục Thừa Uyên:
"Còn muốn mua thêm trái cây à? Không phải đã mua nhiều quà lắm rồi sao?"
Lục Thừa Uyên:
"Lần đầu tiên anh về ra mắt, không thể sơ sài được."
Lạc Ninh thầm nghĩ, cô chẳng muốn để gia đình chú chiếm được tí lợi nào.
Nếu đem nhiều quà về, chắc chắn sẽ bị thím Ngô Lệ Mai bám riết lấy.
Biết đâu sau này còn bày trò vòi vĩnh từ Lục Thừa Uyên nữa.
Lạc Ninh nói:
"Vậy thì mua thêm hai thùng trái cây là được. Trái cây dễ hỏng, răng bà nội cũng yếu, đừng mua loại cứng."
Cô đã có sẵn kế hoạch – ngày mai, tất cả quà cáp mang về sẽ được chuyển hết vào phòng bà nội. Không cho Ngô Lệ Mai cơ hội thò tay vào.
Lục Thừa Uyên cười, dịu dàng đáp:
"Được."
…
Bên kia, tại văn phòng đơn vị, Trì Húc đang ngồi không yên.
Tuy trong công việc Trì Húc luôn coi Lục Thừa Uyên là đối thủ cạnh tranh, nhưng về chuyện tình cảm thì anh hoàn toàn tâm phục khẩu phục.
Anh chỉ mới biết Lục Thừa Uyên đã kết hôn sau buổi phỏng vấn hôm nọ.
Sau khi về đội hôm đó, anh liền chất vấn Lục Thừa Uyên:
"Cậu kết hôn từ bao giờ?"
Khi biết được Lục Thừa Uyên đã lặng lẽ đăng ký kết hôn từ ba năm trước, Trì Húc sững sờ mất một lúc.
Khi biết người vợ đó lại là Lạc Ninh – anh càng thêm bất ngờ.
Suy nghĩ một lúc, Trì Húc lại nhắn tin:
Trì Húc: Đi siêu thị mãi chưa xong à? Sao không trả lời?
Mười mấy phút sau, cuối cùng Lục Thừa Uyên cũng nhắn lại:
Lục Thừa Uyên: Không rảnh.
Trì Húc cảm thấy bị phản bội: Lục Thừa Uyên, tình nghĩa bao năm, lại thua một người phụ nữ sao?
Lục Thừa Uyên (trả lời liền): Vợ tôi không so với ai cả.
Trì Húc: …
Lục Thừa Uyên: Anh em có thể đổi, vợ thì không.
Trì Húc: Muốn giết cậu thật đấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!