Chương 32: Có nên ly hôn không?

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lạc Ninh liếc nhìn Lục Thừa Uyên, cổ họng như bị nghẹn lại.

Lục Thừa Uyên quay đầu mỉm cười với cô, nhẹ nhàng siết tay cô: "Vợ à, về nhà thôi."

Lạc Ninh khẽ "ừ" một tiếng trong cổ họng, để mặc anh nắm tay mình bước về hướng cửa tòa nhà.

Khoảnh khắc anh phản bác lại mấy bà bác kia ban nãy, quả thật… rất ngầu.

Lạc Ninh phải thừa nhận, cái miệng của Lục Thừa Uyên đúng là rất biết cách lấy lòng người khác.

Anh còn rất ga

-lăng, rất tinh tế: khi lên xe sẽ mở cửa và cài dây an toàn cho cô, khi ăn cơm sẽ gắp thức ăn cho cô, xách túi giúp cô.

Lúc vào thang máy, anh sẽ giữ cửa chờ cô bước vào trước rồi mới theo sau.

Ra khỏi thang máy, anh cũng sẽ giữ cửa để cô ra trước.

Về đến trước cửa nhà, anh sẽ chủ động nhập mật khẩu mở cửa, còn giúp cô lấy dép đi trong nhà.

Khiến Lạc Ninh có chút ngượng ngùng.

Nhìn đôi dép đặt dưới chân, cô mím môi, ngẩn người.

Không biết có phải Lục Thừa Uyên hiểu nhầm ý cô không, mà lại quỳ xuống giúp cô tháo giày cao gót.

Lạc Ninh giật mình, vội rút chân lại: "Anh không cần làm vậy đâu, chân em bẩn lắm, trong bệnh viện vi khuẩn đầy ra."

Nhưng Lục Thừa Uyên vẫn nắm lấy cổ chân trắng trẻo của cô, nói: "Chân vợ anh, anh không chê bẩn."

Sau khi giúp cô mang dép xong, anh mới đổi giày cho mình rồi đứng dậy.

"Em đi tắm trước nhé? Anh đi pha cho em một ấm trà giúp dễ ngủ."

Lạc Ninh ngước mắt nhìn người đàn ông cao hơn mình một cái đầu: "Anh còn biết nấu trà giúp ngủ à?"

Cô thật sự thấy hấp dẫn. Từ nhỏ đến lớn, cô chưa từng có một giấc ngủ ngon.

Bởi mỗi lần chợp mắt, cô lại sợ gặp phải cơn ác mộng đó.

Lục Thừa Uyên mỉm cười: "Anh còn biết nhiều thứ lắm, sau này từ từ em sẽ biết. À, bó hoa này… em có muốn c*m v** bình không?"

Lạc Ninh nhìn bó hoa hồng trên tay anh: "Ừ, c*m v** bình đi. Em đi tắm trước."

"Ừ, đi đi." – Lục Thừa Uyên nói rồi xoay người đi vào bếp.

Lạc Ninh cũng bước về phòng ngủ.

Cô đặt túi xách lên bàn trang điểm, lấy đồ lót và một chiếc váy ngủ dây mảnh, rồi vào phòng tắm bên cạnh phòng khách.

Vừa tắm, trong đầu vừa xoắn xuýt: Mình có nên ly hôn không?

Hay là cứ sống tạm một thời gian?

Nếu không hợp, sau này ly hôn cũng chưa muộn. Dù sao thì cũng không cần gấp.

Nếu ly hôn, cô sẽ phải chuyển đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!