*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này, Trì Húc đang thẩm vấn nghi phạm tại đơn vị.
Cuối cùng đối tượng cũng không chịu nổi nữa, phải cúi đầu nhận hết mọi tội danh.
Trì Húc âm thầm thở phào trong lòng.
Vụ án này có thể kết thúc rồi.
Việc dọn dẹp, tổng kết hồ sơ do đồng nghiệp của anh đảm nhiệm. Anh rời khỏi phòng thẩm vấn trước, chuẩn bị quay về văn phòng ăn mì gói.
Giờ này căn
-tin đã đóng cửa từ lâu.
Trì Húc đói đến mức bụng réo inh ỏi, không muốn chờ đồ ăn giao đến, cảm thấy ăn mì vẫn nhanh hơn.
Về đến văn phòng tổ, sau khi chào vài đồng nghiệp, Trì Húc lấy một hộp mì ra, xé gói gia vị, đổ vào trong.
Rót nước sôi, đậy nắp lại.
Anh bưng hộp mì chuẩn bị quay về phòng làm việc, khi đi ngang qua phòng Đội trưởng thì dừng lại một chút.
Anh liếc mắt nhìn vào bên trong, suy nghĩ vài giây, rồi quay người đi về phía sảnh chính.
Nói: "Ngày mai tìm thời gian dọn dẹp lại văn phòng của Đội trưởng Lục, mở cửa sổ cho thoáng, vật dụng văn phòng nào thiếu thì bổ sung luôn".
Các tổ viên nghe xong, thoáng sững người, sau đó ai nấy đều ngồi thẳng lưng, đồng loạt đáp: "Rõ, Đội phó Trì".
Trì Húc lúc này mới hài lòng quay về văn phòng.
Vừa ngồi xuống.
Điện thoại trong túi reo lên.
Trì Húc rút điện thoại ra xem, là mẹ anh gửi một bức ảnh.
Ảnh chụp trong phòng khách nhà anh, có một người đàn ông và hai người phụ nữ đang ngồi trên ghế sofa dài, đối diện họ là ba anh – Trì Lỗi – đang ngồi trên xe lăn.
Trì Lỗi cười rất tươi, nụ cười hiếm thấy.
Ba người kia quay lưng về phía ống kính nên Trì Húc không nhận ra được là ai.
Tin nhắn của mẹ – Hạ Bình Xuân – lại đến.
Hạ Bình Xuân: Con trai à, bác sĩ Diệp dẫn con gái là Diệp Tử và đồng nghiệp của cô ấy – bác sĩ Lạc – đến thăm ba con đấy.
Sau đó bà lại gửi thêm một bức ảnh nữa, là mấy túi quà chất đầy.
Hạ Bình Xuân: Con xem nè, đây là quà họ mang đến đó, nhiều lắm, con nhất định phải mời Diệp Tử ăn một bữa nha.
Trì Húc nhìn điện thoại vài giây, rồi nhắn lại cho mẹ: Mẹ, họ còn ở đó không? Khi nào thì về?
Hạ Bình Xuân lập tức nhắn lại: Nếu con có thể về được thì mẹ sẽ tìm cách giữ họ lại.
Trì Húc liếc nhìn hộp mì trên bàn, nhắn lại: Con sẽ về trong vòng mười phút.
Gửi tin nhắn xong, anh bưng hộp mì rời khỏi văn phòng bước đi nhanh chóng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!