Chương 57: Lời nói dối thiện ý

Chồng chồng Oli đứng ngây người ở cuối hành lang lầu hai.

Brill cúi đầu nhìn hành lý dưới chân rồi lại nhìn "kho chứa đồ" dơ bẩn lộn xộn.

"Chúng ta thật sự phải dọn cái phòng này hả?" Sắc mặt Olivitz trầm trọng.

Brill: "Em không ngờ cả biệt thự to đùng thế này mà không có lấy một phòng ngủ phụ."

Oli: "Nếu đã phải dọn thì sao chúng ta không về nhà mình mà dọn?"

Brill mấp mấy môi, nhất thời không biết phản bác từ đâu.

Cùng là lộn xộn dơ bẩn nhưng ít ra nhà của y và Oli còn có giường...

Oli nhìn sắc mặt bạn đời. Hắn biết rõ dơ bẩn lộn xộn chỉ là một cái cớ, thực tế là Omega nhà hắn nhớ con nên hắn mới không ý kiến gì.

Brill thở dài: "Thôi, chúng ta xuống lầu trước."

Chưa bao giờ y nhận thức rõ ràng như bây giờ, rằng con trai mình đã thành gia lập nghiệp. Uổng công y lo lắng tình hình chung sống của đôi chồng chồng, bây giờ xem ra chỉ là y nghĩ nhiều.

Hai người ôm suy nghĩ khác nhau quay lại phòng khách, ngơ ngác ngồi đợi một hồi.

"Oli, hai đứa nhỏ mới dậy hẳn là vẫn chưa ăn sáng, anh đi làm chút gì đó cho tụi nó đi." Brill chợt nói.

Nét mặt Olivitz hới cứng, không nhúc nhích: "Bảo Hein tự giải quyết đi."

Brill đá hắn một cái: "Nhưng em cũng đói."

Oli nhanh chóng sửa miệng: "Được, vậy anh đi ngay."

Phòng bếp nhà con trai rất sạch sẽ, vừa nhìn là biết trong nhà hiếm có ai xuống bếp. Nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh khá ít nhưng còn khá tươi. Hắn lấy ra một đống bánh ngọt nhỏ, khóe miệng giật giật, tàn nhẫn ném hết vào thùng rác.

Sau đó hắn lấy mấy cái trứng gà và một túi bánh mì nướng ra.

Olivitz cảm thấy mấy thứ này không đủ để phô bày tài nấu nướng của mình.

Lúc xuống lầu, Celin liếc mắt liền thấy một bóng lưng bận rộn trong bếp. Hai mắt cậu hơi dại ra, sau đó quay phắc đầu lại nhìn Hein đằng sau, sắc mặt thoắt xanh thoắt trắng rất là lo lắng.

Hein nở nụ cười, nói nhỏ: "Tôi giấu trong ngăn kéo trong góc ấy."

Celin:???"

Hein ý bảo cậu thả lỏng, trong tình huống bình thường sẽ không ai đi lục ngăn kéo khuất mắt như vậy.

Suy cho cùng hắn vẫn là một Alpha đáng tin cậy, không nỡ để Omega mặt mỏng nhà mình gặp phải chuyện lúng túng như thế.

Celin không yên tâm chút nào, thậm chí còn nghĩ đến ký đầu Alpha một trận. Nhưng giờ phút này cậu không làm được gì cả, chỉ có thể giữ vững vẻ ngoài bình tĩnh chào đón Brill trở về, sau đó bảo Hein đến phòng bếp trợ giúp.

Hein: "Tôi không đi."

Celin: "!!!"

Giọng Olivitz vọng ra: "Ủa, trong nhà không có mứt trái cây hay gì đó sao?"

Sau đó truyền ra tiếng mở cửa tủ lạch cạch tìm kiếm.

Celin lén đạp Hein một cái.

Hein: "Tôi đi xem sao..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!