Celin ngồi trên sô pha dài, bên cạnh là đôi chồng chồng nhà bạn thân, đối diện là bạn học cũ thành đạt mặc vest đi giày da.
Dường như Hill cảm thấy nhiệm vụ xã giao đã tạm thời kết thúc, có thể đi hưởng thụ rượu vang đỏ ngon tuyệt với Rhodes được rồi —— Suy cho cùng đây là một trong những nguyên nhân quan trọng nhất khiến bọn họ hẹn ở đây, nên cho dù Celin cứ như có như không liếc qua đây thì y cũng vờ như không thấy, tiếp tục thì thầm với Rhodes.
Stick: "Sau khi tốt nghiệp, hẳn là cậu không có số liên lạc của tôi phải không?" Hắn ta lấy thiết bị, dò hỏi: "Mình add Wechat nhé?"
Vì phép lịch sự, Celin không từ chối.
"Lúc còn đi học đã cảm giác cậu không giống như người thường." Stick thu lại thiết bị, nâng ly rượu cười với cậu.
Celin cảm giác được khác thường, xua tay tìm lý do: "Sức uống của tôi không tốt."
Những lời này như khiến Stick rơi vào mơ màng, nét mặt hắn ta dần ẩn ý hơn: "Suýt nữa thì quên mất, năm đó cậu đã từng phát cáu vì Hein muốn mua say."
Celin: "..." Đúng là có chuyện như vậy. Ánh mắt cậu như có như không lướt đến người nào đó, vừa lúc ai kia cũng đang không chớp mắt dõi theo cậu.
Hein đã ngừng chào hỏi với những người xung quanh. Ánh mắt không chút che giấu dính chặt vào hai người đang trò chuyện rôm rả với nhau trong góc. Tên đàn ông tóc đen đeo kính kia là ai? Trước kia Celin có người bạn này sao? Sao lại còn add Wechat nữa?
Úi, cục cưng nhìn qua.
Mắt Hein sáng lên, nở một nụ cười thật tươi hướng về Celin cách đó một khoảng.
"Hein."
Nụ cười của Hein vừa thu lại liền ngoảnh đầu thấy Desai không biết đã chen tới từ khi nào.
Desai không chú ý bạn mình đã đến, tới khi y nhận ra, hào hứng chạy tới chào hỏi thì phát hiện ông bạn đang nhìn chăm chăm... Y nhìn qua theo tầm mắt của hắn liền thấy một Beta đang thắm thiết với ông chồng nhà mình trong góc.
Hill?
Desai thấy cả người đều không ổn.
Y vội vàng gọi ông bạn một tiếng rồi dùng thân mình cản lại tầm mắt nhìn mỗi tình đầu của hắn, sắc mặt rất nghiêm túc. Chuyện y lo lắng rốt cuộc vẫn xảy ra. Vốn dĩ y cho rằng Hein đã buông bỏ, nhưng kết quả là vừa gặp hắn đã nhớ về những năm tháng xưa tươi đẹp. Thế này thì Celin phải làm sao? Y không thể trơ mắt nhìn bạn của mình đi sai đường.
Hein:???"
"Hắn đang nhìn qua chúng ta." Stick cũng cảm nhận được ánh mắt như hóa thành vật chất, khóe miệng dần hạ xuống: "Ai mà ngờ được người cầm quyền nhà Calvid khi còn trẻ là một tên chỉ biết bắt nạt Omega chứ."
Celin cảm thấy phải giải thích một chút: "Không, không tính là bắt nạt." Cậu vẫy tay với Alpha nhà mình cách đó không xa rồi nói với Stick: "Nhưng mà đúng là hồi đại học anh ấy có hơi đáng ghét."
Đáng ghét.
Cậu dùng một từ vô thưởng vô phạt kể lại đoạn văn thời niên thiếu.
Vào trong tai Stick lại thành một ý tứ khác:"Chuyện tôi tiếc nuối nhất chính là trước kia không đủ can đảm để đứng ra vì cậu."
Celin: "???"
Vì cậu?
Cậu lập tức có dự cảm không lành, Stick từ từ ngồi thẳng dậy, đưa một tay về phía cậu.
!!!
Celin rút tay về, giành mở miệng trước: "Chỉ là cách Hein bày tỏ tình cảm có hơi khác người thường."
Stick hơi cứng đờ, ánh mắt hoang mang: "Hả..."
Celin hạ mi mắt, nói: "Anh ấy đã xin lỗi tôi. Hồi trẻ có hơi trẻ trâu, thích chọc ghẹo người mình thích cũng rất thường thấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!