Chương 45: Chơi đùa tình cảm

Đèn ven đường đã sáng lên, ánh đèn màu ấm soi sáng bóng đêm. Trên đường về nhà một mình, Celin tựa lưng vào ghế dựa, lẳng lặng nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ. Cậu mở thiết bị, nhìn lướt qua vài tin nhắn và cuộc gọi nhỡ, bấm mở một cái trong số đó xem kỹ rồi lại lần nữa yên lặng đóng màn hình lại.

Đường lớn luôn có điểm cuối.

Còn chưa đến cổng khu nhà, Celin đã trông thấy một bóng người quen thuộc từ đằng xa, dưới đèn đường trông đặc biệt bắt mắt.

Cậu hạ cửa kính xe xuống, ló đầu ra gọi: "Hein?"

Đáp lại Celin là sự im lặng.

Sau một hồi, Alpha đứng thẳng một chỗ cuối cùng cũng có động tác. Hắn không nói gì cả, lập tức bước tới kéo cửa xe ra rồi ngồi xuống bên cạnh cậu.

Celin: "..." Kinh nghiệm nhiều năm chung sống nói với cậu rằng đây là biểu hiện của Alpha đang có tâm trạng không vui.

Xe chậm rãi lăn bánh vào gara nhà cả hai trong một mảnh im lặng. Hai người cùng nhau vào nhà, bên trong tối đen như mực. Celin ấn công tắc mở, trong nhà lập tức sáng như ban ngày. Cùng lúc đó, Hein bước lên cầu thang lên lầu.

Lòng cậu trầm xuống.

"Nếu anh đã nhớ ra, tại sao không nói cho tôi biết?"

Bóng lưng Hein đang đơn phương chiến tranh lạnh vì Omega tối muộn chưa về chợt cứng đờ.

Celin yếu ớt nói: "Calvid, anh thật sự khiến tôi phải lau mắt mà nhìn."

Hein xoay người, giọng có chút khàn khàn: "Gì cơ?"

Celin: "Nếu anh không thích tôi, hoàn toàn có thể đưa tôi đi phẫu thuật xóa đánh dấu."

Sắc mặt hắn khó tả nhìn về phía cậu, rơi vào cơn hoang mang "sao tự dưng lại nói đến phẫu thuật".

Celin quy kết sự yên lặng của hắn thành "đối phương đã nhận ra mối quan hệ thật sự của hai người nên không muốn duy trì tiếp vẻ ngoài êm ấm nữa".

Cậu nói: "Vốn dĩ năm đó không phải là anh tình tôi nguyện, bất kể anh quyết định thế nào, tôi đều sẽ không nhiều lời." Nhưng hắn không nên cầu hôn, cầu hôn rồi lại giữ khoảng cách với cậu.

Trong chuyện Angus, Celin tự biết bản thân đuối lý, là cậu cố ý thuận nước đẩy thuyền mới có phát triển về sau. Vậy nên cậu có thái độ bị động trong rất nhiều chuyện và sẽ không chủ động nhúng tay vào quyết định của Hein, rất nhiều chuyện cậu đều chọn nhân nhượng.

Hein mãi không lên tiếng, lòng Celin dần lạnh đi.

"Hôm nay tôi đi gặp Hill. Anh đã sớm bình phục, anh đã nhớ lại rất nhiều chuyện từ lâu nhưng anh không nói gì cả. Tại sao? Là vì cảm thấy tôi tự cho là đúng lừa gạt anh rất vui sao?"

"Tôi không cố ý giấu diếm." Hein trầm giọng nói: "Chỉ là tôi..." Được rồi, nhìn Omega cố gắng bình tĩnh nhào vào lòng đúng thật là vừa sống động vừa đáng yêu, nhưng lý trí mách bảo hắn không nên nói thật ở thời điểm mấu chốt này. Hắn nghĩ ngợi rồi bước xuống thang lầu, từ từ bước đến cạnh sô pha ngồi xuống, giọng điệu rất chân thành: "Tôi với Hill không có gì hết."

"Đương nhiên anh sẽ không có gì với anh ấy." Celin lập tức tiếp lời.

Sau chuyến du học về lại tinh cầu thủ đô, Hill đã rơi vào lưới tình với Rhodes, từ đầu đến cuối đều không xảy ra bất cứ chuyện gì với Hein.

"Không phải chúng ta... đang rất tốt sao?" Hein hỏi cực kỳ nghiêm túc.

Celin dời mắt, không nói tiếp.

Hein bưng ly nước không biết đã lạnh từ bao giờ trên bàn trà, uống một miếng. Hắn còn đang chìm trong dư vị giận dỗi vì Omega tối muộn chưa về. Kế hoạch ban đầu là dỗi một lúc để bày tỏ bất mãn, ngờ đâu tình huống chuyển biến bất ngờ, hắn bỗng trở thành đối tượng bị chất vấn —— Nên hắn có chút không bắt kịp tình huống.

"Là tôi không nói cho em biết." Hein bình tỉnh lại, không còn cảm giác chột dạ: "Tôi cứ không biết nên mở miệng với em thế nào." Hắn muốn nói rồi thôi, như là có chút khó xử.

Không biết phải nói thế nào?

Celin chợt nhớ lại những chuyện cậu lợi dụng lúc hắn bệnh làm ra... Từng chuyện từng chuyện đúng thật là không dễ nói thẳng. Biên hết lời nói dối này đến lời nói dối khác, dần dần trở thành một cái hố sâu không đáy: Gì mà phải ngồi trên đùi đút ăn, cố ý nhờ Alpha lấy giúp quần áo lúc tắm và còn hôn chúc ngủ ngon đều đặn mỗi tối...

"Anh vui lắm phải không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!