Chương 38: Hein về trễ

Hein nhìn Omega bị bản thân bắt nạt đến đỏ bừng mặt, thầm nghĩ: Có rất nhiều chuyện đã có dấu hiệu từ sớm. Hắn thật sự không nhịn được muốn "bắt nạt" Omega này. Rất lâu về trước, Celin đã khác biệt như vậy.

Hắn dần thu cái tay đang tác quái lại, cũng không muốn truy đến cùng rốt cuộc mình có thật sự động tay với Celin trong lễ tốt nghiệp hay không. Hắn từ tử nhích lại gần, hôn nhẹ lên khóe mắt rớm nước của Omega.

Hắn nhanh chóng được đáp lại. Celin duỗi tay kéo cổ hắn xuống, chủ động thay đổi chất của nụ hôn này.

Môi lưỡi quấn quýt, hơi thở cả hai hòa vào nhau, không khí dần trở nên đặc sệt.

Từ môi hạ dần xuống trái cổ, Celin cảm nhận được rõ ràng yết hầu của Alpha lăn một cái. Cậu có chút vui vẻ vì kết quả nghiên cứu của Bardo Colin cho thấy đó là biểu hiện của đối phương cũng cộng hưởng cảm xúc với cậu.

Giữa nụ hôn, cậu hỏi: "Hein, bây giờ anh có thích tôi không?"

Alpha dùng hành động thay cho câu trả lời.

Đây là lần đầu tiên Hein sâu sắc ý thức được mối quan hệ đã đánh dấu của hai người. Celin không cần làm hay nói gì nhiều vẫn có thể dễ dàng khơi dậy phản ứng mãnh liệt của hắn.

Mùi sữa thoang thoảng tràn lan từng chút theo đụng chạm da thịt của hai người trong chăn. Celin hôn ngắt quãng lên chóp mũi của Hein. Đến khi một cánh tay ấm nóng luồng vào áo ngủ, cậu mới giật mình tỉnh lại, hoảng hốt dừng động tác.

"Khoan đã."

Đến thời khắc quan trọng, Omega không nhịn được kêu dừng lại.

Giọng Hein khàn khàn, cúi đầu nhìn Omega kiên nhẫn đợi cậu nói tiếp.

Song, Celin lại đứng thẳng dậy khỏi giường, bắt chéo chân, lách người qua Alpha đang nằm đó, bước xuống giường bỏ chạy.

Hein: "..."

Để lại Alpha trên giường với gương mặt không thể tin nổi, mãi vẫn chưa hoàn hồn được. Cuối cùng trong đầu hắn chỉ đọng lại một suy nghĩ kỳ quái: Chẳng lẽ hắn đã đánh Omega hay ghim thù này trong lễ tốt nghiệp thật à? Nếu không sao phải hứng chịu sự trả thù đau đớn thế này?

Tối đó, hơn nửa tiếng sau Celin mới về lại phòng. Cậu nhìn Alpha đang nằm suy tư trên chiếc giường "lạnh băng", chột dạ sáp lại gần một chút.

Hein không có bất kỳ phản ứng nào, trong mắt không còn chút ánh sáng.

Celin: "..."

Omega không nói gì thêm, thử lò dò trèo lên giường. Trong ổ chăn ấm áp, trời cuối thu đã se lạnh, cậu nhét đôi chân hơi lạnh đến bên cạnh Alpha rồi nép mình một góc không lên tiếng.

"Bạn Kelsa này..."

Ngay lúc Celin thả lỏng, Alpha bên cạnh chợt phát ra tiếng kêu yếu ớt.

Celin bình tĩnh nói: "Khuya rồi, ngủ đi."

Ngủ?

Hein nghiêng người qua, dùng cẳng chân linh hoạt kẹp cái chân đang mon men lại gần sưởi ấm lại dưới ổ chăn.

Celin bình tĩnh bày tỏ: "Có vài việc đợi anh nhớ ra rồi tính sau."

Hein cười lạnh: "Lỡ cả đời không nhớ ra thì sao?"

Celin: "Vậy thì đợi thêm một khoảng thời gian nữa."

Hein tiếp tục cười lạnh: "Bạn Kelsa, em đây là đang tước đoạt bản năng của một Alpha, nói kiểu gì cũng không có lý."

Celin giật giật ngón chân, ngã người vào lòng đối phương: "Thì không có."

Hein: "..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!