Chương 3: (Vô Đề)

Xe chạy tầm mười phút, hai người nhanh chóng về tới chỗ ở.

Lúc này Hein mới phát hiện ra đây không phải là biệt thự hắn từng ở. Chỗ này nhỏ hơn chỗ trước một nửa đã đành, lại còn trồng đầy các loại hoa cỏ. Alpha thanh niên máu nóng bừng bừng dễ hút côn trùng cắn như hắn ghét nhất là hoa cỏ cây cối

- chỗ bọn sâu bọ này sinh sôi.

"Tại sao không ở biệt thự Calvid?" Hein nhíu mày, vẻ mặt thoáng trở nên nghiêm túc: "Cách chỗ này cũng không xa."

Cái hắn muốn nói hơn đó là loại biệt thự trông không đủ hoành tráng thế này không hề hợp với gia tài và địa vị của hắn.

Celin trừng hắn.

Hein: "..."

"À, tôi quên nói với anh một chuyện." Giọng điệu Celin thờ ơ không chút phập phồng lại dễ dàng kéo trái tim hắn lên: "Anh đã sớm không còn là gia chủ Calvin gì đó nữa."

Hein: "!!!"

Celin: "Ông nội anh chướng mắt tôi. Vì để được ở bên tôi, anh đã tuyên bố rời khỏi gia tộc từ bỏ gia nghiệp, hoàn toàn trở thành người thất nghiệp vô gia cư, dựa vào đồng lương của tôi gian nan sống qua ngày."

Sắc mặt Hein trắng bệch, khó khăn mở miệng: "Không... chuyện này, này sao có thể?"

Celin Kelsa đứng trước cửa ấn vân tay mở khóa, cười: "Đúng là không thể, tôi lừa anh thôi."

Hein: "..."

Chết tiệt! Rốt cuộc tên Omega xấu tính này dựa vào thủ đoạn bỉ ổi gì để trở thành bạn đời của hắn?

"Nhưng mà..." Celin quay đầu nhìn hắn, mặt không đổi sắc nói: "Đúng là ông nội anh không thích tôi thật, thế nên anh mới chọn dọn đến ở cùng tôi."

Bước vào nhà, dáng người thẳng tắp của Omega từ từ thả lỏng. Cậu ngoắc lấy một đôi dép cotton vừa đi vừa cởi áo khoác, dắt Alpha đi làm quen khung cảnh trong nhà một lần nữa.

Đây là căn biệt thự của một cặp chồng chồng trẻ tuổi điển hình. Bất kể là phong cách trang trí hay là đồ gia dụng đều thiên về gu thẩm mỹ phái nam. Hein tuy mất trí nhớ nhưng vẫn cảm giác được nơi đây khiến hắn nhẹ lòng thoải mái đến khó hiểu.

Một lúc sau, Celin chợt cảm thấy dắt Alpha đi tham quan từng phòng một có hơi ngớ ngẩn vì thế bèn để Hein tùy ý, cậu xoay người đi vào thư phòng.

Hein dạo từ trong ra ngoài một vòng, cảm nhận lớn nhất là nơi đây ngập tràn hơi thở cuộc sống. Dường như mỗi góc trong gian nhà này đều có dấu vết sinh hoạt của hắn. Ví dụ như đôi giày da hắn mãi không xếp ngay ngắn, áo khoác trên tay vịn của sofa, và còn món ngọt vị sữa chất đầy nửa cái tủ lạnh.

Cuối cùng hắn bước vào phòng ngủ.

Lúc sáng tỉnh dậy quá lộn xộn, thế nên hắn không chú ý đến một vài chi tiết.

Trên tủ đầu giường đặt ảnh hai người chụp chung, Celin để kiểu tóc hắn chưa từng thấy qua: tóc hơi dài được buộc gọn sau đầu, để lộ cái trán trơn bóng xinh đẹp; mà một tay hắn đang ôm lấy đối phương. Tuy không phải là tư thế quá thân mật, sắc mặt cũng khá rụt rè, nhưng sự tồn tại của tấm ảnh này là minh chứng cho mối quan hệ giữa hắn và Celin đã biến hóa thật lớn.

Có lẽ hắn nên thử chấp nhận sự thật và cố gắng tìm lại ký ức đã mất.

—— Ít nhất phải biết được lý do hắn ở bên Kelsa.

Tống khứ Alpha tự đi tham quan biệt thự, Celin lúc này đang tựa vào tủ trong thư phòng nói chuyện với một người.

Trên thiết bị hiện lên ảnh của Hill, vị bác sĩ còn trẻ đã đạt được thành tựu xuất sắc trong sự nghiệp đang dịu dàng nhìn bạn tốt, cười nói: "Celin, có lẽ đây là một cơ hội."

—— Cơ hội

Sắc mặt Omega tóc đen không đổi, giọng cậu bình tĩnh mà lạnh lùng.

"Chuyện giữa em và anh ấy không liên quan đến anh."

Beta thở dài: "Calvid là một Alpha rất có chủ kiến. Nếu không thích hắn tuyệt đối sẽ không xác nhận quan hệ với người đó. Nhưng cách chung sống của hai người đúng là kỳ lạ... Rồi rồi, đừng trừng anh, là anh lắm mồm. Chuyện hắn mất trí nhớ, anh sẽ cố hết sức để chữa khỏi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!