Hai ngày trước Desai đã đến thủ đô nhưng kẹt ít công việc nên chưa thể đi thăm bạn cũ trước. Hay tin Calvid mở họp báo công khai, vừa lúc y đã giải quyết xong công chuyện của mình, bèn hớn hở chạy đến hội trường đón đầu Hein.
Desai gieo trồng hoa hồng quy mô lớn trên tinh cầu K, bản thân y cũng không tính mở rộng quy mô sang nghiệp vụ khác, chỉ thảnh thơi giàu có ngày qua ngày. Khuyết điểm duy nhất chỉ là hay bị người ngoài dán mác "doanh nghiệp đen" hoặc "làm ăn phi pháp".
Trời đất chứng giám!
Tuy vẻ ngoài của y trông hơi hung dữ, nhưng đến từng này tuổi, chuyện hung tàn nhất y từng làm đó là góp sức đứng dàn hàng giúp bạn tốt bắt nạt " Omega đáng ghét" hồi đại học mà thôi!
Tầm mắt Celin vừa quét qua, Desai nhịn không được lạnh sống lưng.
Ngờ đâu chuyện đời vô thường, người ta có đôi có cặp, hắn lại trở thành kẻ số khổ gánh lấy quá khứ?
"Em tính ghé quán nướng ở quảng trường TL, từ khi tốt nghiệp lâu rồi anh em mình không hội họp, vừa hay Lão Lộ và Đại Béo cũng ở đây, đang chờ. Nên em bèn đặc biệt ghé đây bắt người bận rộn nào đó!" Nói xong liền chớp chớp mắt ba cái với Hein.
Hein: "???"
Đại học Thủ Đô có rất nhiều quy định bất thành văn, một trong số đó là bất kể là ai cũng đều phải trọ ở trường. Đại Béo và Lão Lộ trong miệng Desai là bạn cùng phòng của Hein, cũng là những anh em thân thiết trong vòng bạn bè của Calvid thời đại học.
Celin ngước mắt, dường như cũng nổi hứng: "Nghe nói mùi vị của quán nướng đó không tệ."
Hein nói tiếp: "Ừm, vậy đi thôi."
Desai đờ ra nửa giây, bỗng kêu lên: "Anh, anh dâu cũng đi à?"
Celin nghiêm túc hỏi: "Có ổn không?"
Desai nuốt nước miếng cái ực: "Đương nhiên là không thành vấn đề!"
Đến khi lên xe, Desai một tay che lại thiết bị toan báo tin cho đồng bọn, khóe mắt thoáng liếc nhìn Celin đang ngồi yên.
Celin nhìn y: "Anh có thể gọi tên tôi."
"À, ừ ừ... anh dâu Celin." Alpha to cao một mét chín đối mặt với người anh dâu này liền giật mình chột dạ trong vô thức.
Celin: "Thôi, hãy cứ gọi như cũ đi."
Lúc nói chuyện, Celin chợt cảm thấy một bên vai bị đ è xuống. Hein bất thình lình duỗi tay ôm vai cậu, vô cùng vi diệu kéo xa khoảng cách của Omega nhà mình với Alpha xa lạ.
Dù tư thế hai người không quá rõ ràng nhưng người có mắt đều nhìn ra sự thân mật trong đó. Desai nhìn vào cái tay đang đặt trên người Celin, ánh mắt dần đăm chiêu, y liền rụt cổ yên lặng lùi sang một bên, sùng bái nhìn Hein.
Khi Celin ngoảnh đầu ngắm khung cảnh ven đường, Desai đúng lúc đối mặt với Hein, âm thầm nháy mắt ra hiệu, từ từ dơ ngón tay phải lên quơ quơ với Hein.
Hein tiếp nhận thất bại nhưng vẫn ra vẻ thâm sâu gật gật đầu.
Desai phảng phất như get được tin nào đó, gương mặt tỏ vẻ đã hiểu không cần nhiều lời.
Hein: "???"
Celin quay đầu, Desai lập tức rút ngón tay về. Omega vẫn không phát hiện ra khác thường, còn khẽ nhích người tựa vào Hein.
Vẻ mặt Hein cứng đờ, Omega này không xương sao! Thôi, may hắn là Alpha của cậu, hoàn toàn chống đỡ được. Nghĩ vậy, hắn nhìn về phía Desai, hỏi: "Vợ cậu đâu rồi?"
Đây là một câu hỏi đa năng, dù có mất trí nhớ vẫn không ngại miệng hỏi. Nếu Desai đã kết hôn thì đây chỉ là một câu hỏi thăm bình thường, còn nếu y vẫn chưa lập gia đình, thì sẽ là bạn bè cà khịa nhau.
Nét mặt Desai cứng lại.
Hein nhướng mày —— xem ra vẫn chưa có tin vui.
Người đàn ông đã kết hôn nở một nụ cười hiền lành, tinh tế kết thúc chủ đề này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!