Chương 12: Ngủ và mơ

Trong phòng tắm truyền đến tiếng động ầm ĩ. Vài giây sau, Hein bước ra, bước cùng tay cùng chân ba bước rồi giật mình sửa lại, cầm quần áo lại vào trong.

Celin tranh thủ chui vào tủ quần áo, tìm ra đúng áo ngủ của mình.

Áo ngủ mềm mại mang đến cảm giác an toàn. Rốt cuộc cậu cũng bình tĩnh lại, đắn đo nhìn về phía cánh cửa kia.

Vẫn không được... Cho dù lý trí mách bảo cậu nên buông thêm chút nữa, nhưng thao tác thực tế quả là khó khăn.

Celin quyết định tạm dừng hành động đánh úp đêm nay. Đợi tới khi Hein ra, hai người mạnh ai nấy nằm nghỉ ngơi một cách lành mạnh.

"Tôi nhớ lần đầu tiên đến đây là một tháng trước khi kết hôn." Celin cực kỳ nhạy cảm với môi trường xung quanh, khó mà ngủ được trong phút chốc, nhịn không được bèn trò chuyện với Hein trước khi đi ngủ. Cậu cảm thán: "Thời gian trôi qua nhanh thật."

Thân thể Omega sau khi tắm toát ra pheromone mê người. Hein nghi ngờ trong pheromone có thành phần an thần. Mỗi khi hắn cảm thấy phiền muộn bất an vì hiện thực, nó luôn dễ dàng trấn an hắn.

"Celin à, có một chuyện tôi đã thắc mắc rất lâu." Hein ngượng ngùng: "Có phải tôi vừa ngửi đã yêu mùi pheromone của cậu không?" Đây là suy đoán có khả năng hắn nghĩ ra được, vì hắn đúng là yêu chết cái mùi này!

Celin: "Không phải..."

Hein không tin lắm, đoán tiếp: "Vậy... là vì pheromone của tôi sao?"

Suy nghĩ của hắn khi ấy đã không thể kiểm chứng, hắn chỉ biết: Lúc tất cả các Omega tại hiện trường đang tranh nhau bỏ chạy, Celin vẫn ngồi yên tại chỗ mặt không đổi sắc đúng là phát ra ánh hào quang —— Nếu không quay video nữa thì càng tuyệt.

Celin: "Hôm đó thuốc ngăn chặn của anh mất hiệu lực khiến cho Omega trong hội trường trúng chiêu. Chẳng qua là tôi phản ứng tương đối chậm với pheromone nên thoát thân muộn, vừa lúc bị anh bắt lại, tâm sự hết một tiếng đồng hồ."

"..." Hình như không được lãng mạn cho lắm, Hein tạm dừng đoán nguyên do hai người yêu nhau, lên án: "Cậu còn quay video lại!"

Celin không phủ nhận: "Ừm, ngoài chuyện đấy ra, anh có thể xem như... rốt cuộc thì tôi là omega duy nhất không chê anh. Thế là anh giống như một đứa trẻ đi lạc thật lâu mới tìm được mẹ, lập tức yêu tôi không thể quay đầu."

"Nếu mặt mũi cậu chân thành hơn khi nói ra câu này thì tôi đã tin rồi." Hein hờn dỗi nhìn Omega đang ngáp.

Celin xoay người chui vào lòng Hein, đơn phương chấm dứt màn tâm sự trước khi đi ngủ này.

Thân nhiệt ấm áp truyền qua da thịt, dù là khung cảnh lạ lẫm nhưng cái ôm của Alpha vẫn quen thuộc. Cậu khoan khoái hài lòng nhắm mắt lại, lẳng lặng nghe tiếng tim đập thình thịch của Hein.

"..."

Hein nắm góc chăn kéo lên, gói kín Omega đang dính lấy hắn. Đang tính nhắm mắt đi ngủ, cái gì đó mềm mềm bỗng chạm vào mặt hắn, cái đầu đen tuyền đã rụt lại vào trong chăn.

Cái hôn chúc ngủ ngon thứ hai —— Get!

Tối nay Hein có một giấc mơ.

Tâm tính thiếu niên luôn dễ bị kích động.

Sau khi lộ ra bí mật khó nói nhất của mình trước mặt mọi người, phản ứng đầu tiên của Hein không phải là nhục nhã và tổn thương mà là tức giận. Hắn không hiểu sao thuốc ngăn chặn lại bất chợt mất hiệu lực, cũng không rõ vì sao những Omega dịu dàng hiền lành lại đột ngột thay đổi. Hắn thậm chí nghi ngờ đây là âm mưu nhằm vào hắn.

Giấc mơ vừa vô lý vừa phóng đại. Những Omega chạy trốn như một đội quân, bắt đầu chạy đến lối thoát hiểm của học viện.

"..."

Ngay khi sắp bừng tỉnh từ cơn phẫn nộ trong giấc mơ của mình, hắn chợt liếc thấy Celin đang bình thản ngồi một góc.

"Là cậu giở trò đúng không? Cậu làm cái quái gì!" Hắn rống lên nhào qua.

Celin thu lại thiết bị, rụt người về sau. Đôi mắt xanh nhạt đong đầy cảm xúc hắn không hiểu hiểu nhìn chằm chằm hắn.

"Buông tôi ra."

Tư thế không thể thực hiện lúc ban ngày đã có thể hoàn thành trong mơ. Hắn bế bổng Celin trên ghế dựa, chiếm lấy chỗ ngồi rồi giam Omega ngồi lên đùi mình, khóa tay lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!