"Ngây thơ," Lý Phong cau mày nhìn trái ngó phải, "tự hắn tiếp nhận cảm nhiễm đấy."
***
Trên bản đồ chỉ còn bốn chấm sáng, ngoài gã lao đến chỗ Khưu Thời thì còn ba gã đang hỗn chiến với Hình Tất và A B C Nhỏ.
Khưu Thời đã thấy rõ mặt tên người máy sinh hoá này, mắt mũi không đến nỗi tệ, bất ngờ là tổng thể lại không có nét nào đáng nhớ. Khưu Thời đã xem qua vô số gương mặt cả đẹp cả xấu lẫn bình thường, nhưng chưa từng có gương mặt nào khiến anh có cảm giác sẽ quên ngay sau một cái chớp mắt.
Anh cũng đã nhắm chuẩn gương mặt nhìn rồi quên ấy qua kính ngắm, với cự li này cùng mấy gốc cây to chắn giữa, chỉ cần nó nhích nhẹ một phát thì rất có thể anh sẽ bắn trượt.
Anh cần khoảng cách gần hơn.
Tai nghe vẫn lùng bùng tạp âm, anh nghiêng đầu cạ cho nó rơi ra.
Trong lúc ngắm bắn, anh vẫn thấy các chấm sáng trên bản đồ trước mắt.
Hình Tất thình lình rút khỏi cuộc chiến lao về phía anh, A B C Nhỏ khép chặt vòng vây ngăn đám người máy toan bám theo hắn lại.
Sau đó chấm xanh C Nhỏ và chấm sáng đối phương cùng biến mất.
Hình Tất xuất hiện trong tầm mắt Khưu Thời, địa hình phức tạp của rừng cây không cho phép hắn tấn công đơn giản kiểu bật nhảy đá ngã rồi đánh gáy địch như trước.
Hắn chỉ có thể đảm bảo gã tiếp tục nằm trong tầm bắn của Khưu Thời.
"Nổ súng." Hình Tất nói.
Gã người máy bị Hình Tất đá phải eo lưng bổ nhào về phía Khưu Thời, phóng to một cách hoàn hảo qua kính ngắm.
Chấm sáng B Nhỏ biến mất khỏi bản đồ.
Khưu Thời nổ súng bắn trúng cổ gã người máy sinh hoá, chất lỏng đen b ắn ra ngoài.
Hình Tất xoay người ngay khi anh nổ súng, mượn quán tính đổ mạnh ra trước rồi ném phắt thứ đang cầm ra.
Bấy giờ Khưu Thời mới chú ý đến chuyện súng của Hình Tất đã không còn trong tay hắn.
Người máy sinh hoá phe kia có chiến lực rất mạnh.
Thứ Hình Tất ném đi là một hòn đá. Hòn đá nện vào khẩu súng đã bị A Nhỏ gạt bay xuống đất của đối phương, khiến nó nảy lên đáp xuống trước mặt hắn.
Sau khi giành nhặt được súng, Hình Tất và Khưu Thời một trước một sau giương súng nhắm về phía đối diện.
Bốn bề lắng lại.
Trở về cái vẻ yên tĩnh khi họ vừa đi vào, thậm chí không còn âm thanh vụn vặt của nấm đang sinh sôi nữa, Khưu Thời chỉ nghe thấy tiếng th ở dốc của mình.
Người máy sinh hoá phe kia không có vũ khí, hai tên đứng sau lưng A Nhỏ, một trong số đấy kẹp gáy cậu ta. A Nhỏ đã mất khả năng chiến đấu.
Tuy không ai nói gì nhưng tình hình hiện giờ cực kỳ rõ ràng, đối phương không có vũ khí nên dùng A Nhỏ làm lá chắn.
Vị trí đứng rất chuẩn, nếu bắn từ góc độ của họ thì thể nào cũng trúng A Nhỏ.
Khưu Thời không biết khi gặp tình huống như vậy ở nhiệm vụ khác thì nên xử lý ra sao, nhưng trong nhiệm vụ này thì lại hiểu. Trước khi xuất phát anh đã biết vai trò của A B C Nhỏ là đảm bảo an toàn cho mình và Hình Tất, lúc đám người ấy tống ba tiềm vệ cấp hai vào Sào Huyệt đã không định để họ quay về.
Song ba người máy lặng lẽ này lại phối hợp ăn ý, thậm chí cuối cùng còn bao vây địch một cách nhanh chuẩn để đảm bảo Hình Tất có thể thoát thân đến cứu anh, tất cả những điều đấy khiến anh thoáng do dự ngay thời khắc này.
"Nổ súng." Hình Tất lên tiếng, chất giọng trầm khàn nhưng kiên định.
Khưu Thời không chần chừ nữa, tình huống này không cho phép anh ngập ngừng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!