Thông thường sẽ không có người tới phòng âm nhạc khi không có tiết học, vì vậy đó là nơi tách biệt duy nhất trong tòa nhà này của bọn họ.
Tình Dã dựa vào cây cột, đối diện với mặt trời, lặng lẽ đợi Hình Võ, một lúc sau, cô nghe thấy tiếng bước chân của anh từ xa đi tới, sau đó vòng sang bên trán câu cột.
Tình Dã nghiêng người về bên trái, nhưng đột nhiên lại thấy bên phải có một bóng người ập đến, đợi đến khi quay đầu lại, thì Hình Võ đã ôm eo cô bằng một tay đồng thời cúi đầu xuống hôn, anh nhẹ nhàng cắn lên đôi môi thơm ngọt và thấp giọng nói: Nhớ anh sao?
Anh giam cô trong vòng tay, khoảng cách gần như thế, ở một nơi nhạy cảm thế này, anh đang chơi trò
"đẩy người thương vào tường" với cô sao?
Tình Dã đã từng xem phim thần tượng, nhưng khi áp dụng trên người mình lại thấy thật sự không mấy lạng mạn, cô chỉ cảm thấy căng thẳng mà thôi, trong hồi hộp còn có cả chút phấn khích, chỉ sợ ngộ nhỡ giáo viên đi qua, vậy thì chẳng phải hai người sẽ thành loạn l. uân rồi còn gì?
Hình Võ rũ mắt nhìn dáng vẻ có chút bối rối của cô, trông giống chú nai con đang sợ hãi, đột nhiên anh cảm thấy vô cùng thú vị, không kìm được mà nhéo nhéo mặt cô, Tình Dã thấy anh được đằng chân lân đằng đầu, bèn lập tức trợn mắt:
"Trước đây anh đâu có như vậy?"
Khóe miệng Hình Võ cong cong:
"Trước đây anh đâu có là gì của em."
Tình Dã quay đầu sang một bên, không nhịn được phải mím môi cười, hình như từ sau khi hai người chuyển sang chế độ cặp đôi vào tối qua, thì người nào đó đã ngày càng chẳng che giấu được nữa rồi.
Sau một hồi ngẫm nghĩ cô nói:
"Em có chuyện nghiêm túc muốn nói với anh."
"Trông anh có chỗ nào không nghiêm túc à?"
Có trời biết khi nói câu này thì ý cười trong mắt anh như vắt ra được thành nước luôn rồi, Tình Dã chỉ có thể phớt lờ ánh mắt của anh, nói:
"Anh đã nghe đến chuyện nhà trường bỏ tiết tự học buổi tối chưa?"
Rồi.
Tình Dã không ngờ rằng anh chẳng mấy khi đi học mà lại nắm bắt tin tức nhanh nhạy như vậy, nên tiếp tục nói:
"Em đồng ý sẽ dạy kèm cho Sử Mẫn sau giờ học, nên hôm nay tan học sẽ không về cùng anh."
Hình Võ hơi nhướng mày, tỏ vẻ không hài lòng:
"Tại sao lại thành cắt giảm thời gian ở cạnh bạn gái của anh thế?"
Chuông báo vào lớp vang lên, Tình Dã nhìn anh, rồi đột ngột nhón chân hôn lên cằm anh một cái, sau đó chui qua cánh tay anh:
"Em vào lớp trước đây, anh lang thang thêm một lúc nữa hãy vào nhé."
… Hình Võ nhìn dáng vẻ hùng hùng hổ hổ của cô, rồi sờ sờ cằm, nhoẻn miệng cười.
Tan học, Sử Mẫn thu dọn sách vở, chờ Tình Dã cùng về, nhưng vẻ mặt lại thấp thỏm không yên, Tình Dã thấy vậy bèn hỏi cô ấy xem có chuyện gì xảy ra?
Sử Mẫn có chút lo lắng:
"Chúng ta đi đâu thế?"
"Về nhà tớ, đến chỗ cậu sẽ không tiện cho lắm."
Sử Mẫn liếc nhìn nhóm Hình Võ và Tóc vàng hoe ngoài hành lang, nhỏ giọng nói:
"Mọi người đều nói cậu và Hình Võ là họ hàng, cậu sống tại tiệm làm tóc nhà cậu ấy, vậy cậu nói đến nhà cậu có phải là đến nhà Hình Võ không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!