Chương 16: (Vô Đề)

Ngày hôm sau, Lý Lam Phương vẫn nghe được chuyện này từ miệng mẹ Triệu, bà thím Triệu còn chẳng sợ bới chuyện, cứ thế thêm dầu vào lửa, rõ ràng là sau khi Hình Võ tóm được Ngô Lão Nhị thì nhà họ Triệu mới vây lại xem, kết quả là mẹ Triệu lại làm như chính mắt mình nhìn thấy Ngô Lão Nhị cạy cửa vậy, còn nói Ngô Lão Nhị đã tụt quần xuống một nửa rồi, thuật lại sự việc vô cùng sống động.

Lý Lam Phương vừa nghe thấy thế thì chịu không nổi, vừa sáng sớm ngày ra đã xông sang nhà họ Ngô, hai ông bà nhà họ Ngô cũng thật đáng thương, phải thay con trai xin lỗi đủ kiểu, còn đưa cho Lý Lam Phương rổ trứng gà của nhà mình.

Lý Lam Phương tự hào cầm theo rổ trứng gà về nhà và nói việc này với Hình Võ, Hình Võ càng nghe càng thấy lệch lạc, liền hỏi bà ấy đã nghe chuyện ở đâu, Lý Lam Phương nói là do mẹ Triệu nói.

Vì vậy, buổi sáng, trước khi ra khỏi nhà, Hình Võ lại sang cảnh cáo dì Triệu một lần, bảo bà ta giữ cái miệng cho sạch sẽ, còn để anh nghe thấy cái gì mà tụt quần thì sẽ cho con trai bà ta gãy xương.

Mẹ Triệu sợ đến mức phải luôn miệng tự hứa rằng mình sẽ không nói năng bừa bãi nữa. Triệu Bối, con trai bà ta ở trường luôn được Hình Võ bao bọc nên mới không gặp phải chuyện gì, nếu không với thân hình yếu ớt lại có cái tính hay mách lẻo của Triệu Bối thì đã sớm bị đánh chết rồi.

Buổi sáng khi tỉnh dậy, Tình Dã đã mặc bộ đồ lót mà Hình Võ mua cho, nhưng sau đó má cô bỗng trở nên nóng bừng, vì phát hiện kích cỡ của đồ lót vừa in, cô không biết tại sao Hình Võ lại biết rõ về số đo của mình. Hay là… Anh đã từng quan sát? Nghĩ đến đây, gương mặt Tình Dã lại càng thêm bỏng rát.

Trước khi rời đi vào buổi sáng, Hình Võ đã dặn dò Lý Lam Phương, nên thời điểm Tình Dã xuống lầu, không còn bất cứ ai nhắc đến việc tối qua trước mặt cô nữa, thực ra Tình Dã cũng cảm thấy đau đầu nếu Lý Lam Phương hỏi cô, tuy nhiên bà ấy lại hoàn toàn không hề đề cập đến.

Mặt khác, cô gái có mái tóc dập xù tên là Đỗ Kỳ Yến hôm nay không hiểu làm sao lại ngồi ngoài cửa tiệm khóc suốt từ nãy tới giờ.

Công việc kinh doanh của Lý Lam Phương chủ yếu phục vụ mọi người trong đình Trát Trát, lượng khách hàng không được tính là quá nhiều và đều là khách quen, vì vậy ngoại trừ việc bản thân bà ấy thỉnh thoảng cắt tóc cho khách vài lần ra, thì có thuê thêm hai người tới làm chính, một là Lưu Niên, người còn lại chính là cô gái có mái tóc dập xù, dường như quanh năm chẳng thấy mặt có tên Đỗ Kỳ Yến kia.

Về cô gái Đỗ Kỳ Yến này ấy mà, Tình Dã đã ở đây lâu như vậy, nhưng tổng cộng chẳng nói được với cô ta vài câu, nhưng cô có thể cảm nhận được Đỗ Kỳ Yến thường xuyên lén nhìn mình, chỉ có điều mỗi lần Tình Dã đối diện ánh mắt với cô ta thì cô ta lại tránh đi, còn đỏ mặt nữa.

Trên người Đỗ Kỳ Yến có những đặc điểm chung của con gái ở đính Trát Trát, chưa từng nhìn thấy thế giới rộng lớn, gặp người lạ sẽ xấu hổ, không dám nói chuyện, nhưng lại hy vọng mình có thể thể hiện dáng vẻ của một người hiểu biết, cố gắng trang điểm cho bản thân thật thời thượng, tuy nhiên lại hoàn toàn không hiểu rốt cuộc thời thượng là thế nào?

Vì vậy, trong mấy ngày Tình Dã mới đến đây, Đỗ Kỳ Yến đã quàng lên người tất cả những món đồ kỳ quái mà mình có trong nhà, tạo hình đó của cô ta ngày một chói mắt, trong khi Đỗ Kỳ Yến lại thấy trên người Tình Dã chẳng trang trí thứ gì, chỉ có chiếc váy liền một màu đơn giản nhưng vẫn có thể đàn áp tất cả từ ngoại hình lẫn khí chất của bản thân cô ta, nên cảm thấy xấu hổ, thế nên luôn tỏ ra tự ti trước mặt Tình Dã và trước giờ chưa từng dám chủ động bắt chuyện với cô.

Tình Dã cảm thấy kỳ lạ bèn hỏi Lưu Niên xem hôm nay cô ta làm sao, Lưu Niên nói Đỗ Kỳ Yến thất tình rồi, hình như là bị người ta đá, sáng sớm đã ôm cặp mắt sưng húp tới đây, còn nói với Lưu Niên rằng trái tim mình có một nấm mộ, trong đó chứa một góa phụ.

Mặc dù người ta thất tình vô cùng thảm hại, nhưng Tình Dã đã suýt chút nữa không kìm được mà bật cười, cô vô cùng nghi ngờ rằng chỗ của Lý Lam Phương chính là nơi tập trung những nhân vật cao cấp của xu hướng phản trào lưu, thuê người nào cũng như thành viên VIP của hội nhóm phản trào lưu đó vậy, thế này là sao?

Những chuyên gia đưa ra ý tưởng hả?

Hôm nay cửa hàng không đông khách, Đỗ Kỳ Yến ngồi ngoài cửa tiệm, Tình Dã ngồi tại quầy thu ngân làm xong bài tập rồi mà cô ta vẫn ở đó khóc, như Mạnh Khương Nữ khóc đổ Vạn Lý Trường Thành vậy. [1]

Buổi chiều, đột nhiên có một chiếc xe tải đến và dừng ngoài cửa chính của tiệm làm tóc Huyễn Đảo, đến cả Tình Dã cũng phải thò đầu ra nhìn, sau đó cô thấy Hình Võ xuống khỏi chiếc xe, phía sau là Hổ mập và Tóc vàng hoe. Ba người dỡ vài tấm ván từ trên xe xuống, sau đó chiếc xe liền phóng đi.

Hình Võ dẫn theo Hổ mập và Tóc vàng hoe chuyển tấm ván vào, Lý Lam Phương thấy lạ bèn hỏi:

"Mang mấy thứ này về làm gì thế?"

Có việc.

Hình Võ trả lời ngắn gọn, tiếp đến, anh chuyển sự chú ý sang khuôn mặt Tình Dã, cô mặc một bộ đồ màu xanh matcha, tóc buộc cao thành búi tròn tròn, lộ ra chiếc cổ thon gọn và sạch sẽ, lúc này cô đang ngồi ở quầy thu ngân, trông vô cùng tươi tắn và rạng rỡ trong một ngày hè chói chang.

Cuối cùng thì Hình Võ cũng thở phào nhẹ nhõm, anh còn tưởng rằng hôm nay Tình Dã sẽ không xuống dưới, hoặc vừa ngủ dậy sẽ lại ấm ĩ đòi về nhà, nhưng sự thật chứng minh rằng sự kiên cường của cô gái này đã khiến anh phải cảm phục.

Tóc vàng hoe nháy mắt một cái với Tình Dã, rồi ân cần nói:

"Em họ, anh đến rồi này."

Tĩnh Dã không thèm để ý đến anh ta mà nhìn về phía Hình Võ, ánh mắt hai người đối diện trong hai giây và dường như cả hai đều đồng thời nhớ đến chuyện tối qua nên có chút xấu hổ.

Khi Hình Võ đi ngang qua cô, anh đặt chiếc túi nilon trên tay lên bàn thu ngân, sau đó đưa Hổ mập và Tóc vàng hoe ra sân sau. Tình Dã mở chiếc túi ra xem, bên trong là những quả cherry tươi rói cùng một vào quả bơ, trông có vẻ ngon hơn nhiều so với của Tóc vàng hoe mua lần trước.

Tình Dã xách túi sang một bên, rửa sạch cherry rồi bỏ một quả vào miệng, thật ngọt. Cô chia cho Đỗ Kỳ Yến, người vẫn đang ngồi khóc ở cửa một ít, Đỗ Kỳ Yến kinh ngạc liếc nhìn Tình Dã, đồng thời không biết phải làm thế nào.

Tình Dã lại chẳng lên tiếng, cứ thế đặt cherry vào lòng cô ta rồi quay người rời đi.

Cô mang cherry ra sân sau, thấy Hình Võ đang ngồi xổm dưới đất để đo đạc và đánh dấu trên tấm ván, Hổ Mập giúp anh đưa dụng cụ, còn Tóc vàng hoe thì hào hứng đi tới:

"Em họ, có ngon không? Bọn anh đã cố ý đi vòng lên thị trấn để mua đó."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!