Tình Dã cắn nát bờ vai của anh. Anh cũng không khách khí để lại đầy vết tích trên người cô. Cửa biệt thắng tân hôn, hai người gặp nhau liền vồ vập vào nhau như muốn ngươi chết ta sống. Hai bên vờn nhau động tĩnh rất lớn, may mà nhà trọ này cách âm không tệ.
Hai người cứ thế lăn hết trên giường rồi lại xuống giường.
Cuối cùng Tình Dã bị Hình Võ KO ngay trên giường. Mồ hôi thấm đẫm tóc cô, kiềm diễm mà xinh đẹp rải rác khắp người cô. Sắc mặt cô ửng hồng, trong mắt tràn đầy ánh sáng mềm dịu.
Anh cứ thế khiêng cô vào phòng tắm, mở vòi sen ra, nghiêng người nói nhỏ bên tai cô:
"Có muốn anh tắm cho em không?"
Tình Dã không có dép, chỉ có thể dẫm chân trần lên chân anh, cả người mềm nhũn dựa vào anh. Khóe miệng Hình Võ cong lên cầm lấy vòi sen. Cô nhìn thấy vết cắn trên bả vai phải của anh, đột nhiên cảm thấy như bị ám ảnh cưỡng chế, cứ thế nhón chân cắn luôn bên trái một phát.
Hình Võ đau đến Tê một tiếng, cầm lấy vòi sen tưới l3n đỉnh đầu của cô: Cầm tinh con chó à?
Tình Dã nghiêng khuôn mặt đầy nước nhìn anh chằm chằm:
"Anh sao lại mang bao bên người?"
Vừa nói xong đã nhìn thấy ý cười bên môi của Hình Võ, lập tức hiểu ra:
"Lúc nãy đi mua nước anh đuổi em ra ngoài là để mua nó? Anh dẫn em về đây để ngủ với em à?"
Nói xong liền cọ khuôn mặt đầy nước lên mặt anh.
Hình Võ cụp mắt cười, lau đi những giọt nước trên môi, động tác vô tình lộ ra vẻ gợi cảm chết người, anh tiến lên vỗ nhẹ vào cái mông săn chắc của cô:
"Em không muốn ngủ với anh à?"
Tình Dã vừa định lùi lại một bước thì anh đã nắm chặt lấy eo cô, áp cô vào ngực mình:
"Em không biết rằng suy nghĩ trong tiềm thức của con người là đúng nhất sao?"
Trong mắt anh hiện lên một nụ cười trêu chọc:
"Động cơ chạy bằng điện…"
Ánh mắt kia lộ rõ vẻ giễu cợt tr@n trụi, Tình Dã lập tức bùng nổ, gầm lên giận dữ:
"Hình Võ, anh muốn chết đúng không?"
Nói xong liền đoạt lại vòi sen xối nước lên mặt anh. Hình Võ cũng không né tránh, nụ cười rực rỡ như hoa hướng dương, để mặc cho cô xối. Sau đó lại đoạt lại vòi của cô, ánh mắt đầy nguy hiểm nói:
"Đủ chưa? Giờ đến lượt anh."
Tình Dã lập tức thay đổi sắc mặt, vội vã nhắm mắt lại che mặt nhưng không như dự đoán, nước không có xối lên mặt cô mà nhẹ nhàng chảy trên người cô.
Cô nhìn người nào đó qua khe hở ngón tay, anh hơi nhướng mày, ánh mắt đầy ý cười: Đồ ngốc.
Tình Dã thả tay ra ôm lấy cổ anh, bỗng nhiên ra vẻ đàng hoàng hỏi anh:
"Nói thật đi, cha em nói gì với anh?"
"Cũng không nhớ rõ nữa, không để bụng đâu."
Tình Dã nghi ngờ nhìn anh:
"Cha em nói chuyện rất khó nghe đúng không? Anh không tức giận hả?"
Hình Võ lãnh đạm nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!