Chương 108: Ngoại truyện 9

Buổi liên hoan lần này kết thúc vào lúc mười giờ, đáng tiếc lúc về trời lại đột nhiên mưa. Từ KTV đi ra trời đã mưa to, mà bọn họ cần về ký túc xá trước mười một giờ, thế này thì hơi căng.

Khúc Tinh đề nghị:

"Thế này, để em ra đón xe rồi mọi người chạy nhanh lên nha."

Vẻ mặt Khúc Băng lập tức đau khổ nói:

"Nhưng lúc xuống xe trở lại ký túc xá vẫn bị tắm mưa."

Lúc này Hình Võ đi nhanh trở lại KTV, sau khi thương lượng một hồi thì dùng tiền mặt để thế chấp ba cây dù.

Hai cây để cho các cô còn một cây để cho ba chàng trai. Tình Dã cùng bọn họ lên xe taxi về tới trường học trước. Khúc Băng cùng Tôn Uyển Kính vội vàng che dù đi ra trước. Tình Dã một mình một cây theo sau, Khúc Băng dục các cô: Mau về thôi.

Tình Dã rơi lại ở phía sau.

Lúc này, chiếc taxi chở ba chàng trai cũng ngừng lại. Khúc Tinh cùng ba người chen trong một cái dù không đủ, cậu nói với hai người còn lại:

"Chen đi, về rồi tắm!"

Nói xong giơ tay muốn túm Hình Võ.

Hình Võ nhìn hai tên con trai chen một chỗ, không được tự nhiên cho lắm:

"Hai người đi trước đi."

Dứt lời liền bước vào trong mưa to. Tình Dã quay đầu thấy Khúc Băng cùng Tôn Uyển Kính đã đi xa, cắn răng xoay người đi lại chỗ Hình Võ.

Khúc Tinh từ xa đã thấy Tình Dã đạp nước mà tới, có chút ngạc nhiên hô lên:

"Chị quay lại làm gì thế?"

Hình Võ nghe tiếng hô của Khúc Tinh liền ngẩng đầu lên với mái tóc ướt nhẹp. Gió thổi bay chiếc áo thun ngắn của Tình Dã, xung quanh cô bọt nước bắn tứ tung, nước mưa làm ướt lông mi của cô. Cô cứ như thế lội mưa chạy về phía anh.

Ánh đèn hai bên đường trong nháy mắt mất đi màu sắc, anh dừng lại, nhìn chăm chú vào bóng người đó.

Cô chạy một mạch đến trước mặt anh, nhón chân giơ dù che lên đ ỉnh đầu của anh. Hạt mưa nối tiếp nhau chảy xuống theo mép dù, tạo thành một màn mưa mờ ảo bao bọc lấy hai người.

Thời điểm cô ngước mắt lên nhìn anh, anh đã lấy mắt kính xuống. Cặp mắt đen nháy che giấu những vì sao lấp lánh nhất trong đêm. Cơ thể cô hơi run lên, anh đã tiếp nhận dù trong tay cô.

Khúc Tinh quay đầu lại hô lên với cô:

"Làm phiền chị rồi. Bữa khác mời chị ăn cơm nhé, tụi e đi trước."

Nói xong, cậu cùng Trang Tư Hiền trốn dưới ô chạy nhanh về ký túc xá. Tình Dã nhìn theo bóng lưng của hai người lại nghe thấy tiếng của Hình Võ:

"Đưa em về phòng trước đã."

Bọn họ đi về phía tòa ký túc xá số 36.

Nói đến thì thật lạ kỳ. Tình Dã đã nhịn một bụng muốn quay lại hỏi anh, nếu như không phải tối nay đi liên hoan, cô cũng đã định gọi điện thoại hỏi anh. Chỉ là không nghĩ đến ông trời lại trêu người như vậy. Anh lại chính là cậu bạn cùng phòng của em họ mà Khúc Băng vẫn lải nhải mấy ngày nay.

Đến cùng là đã có chuyện gì xảy ra? Vì sao anh lại không nói gì cho cô biết? Sao anh lại có thể vào lớp Y?

Tất cả những điều này trở thành sự việc khó hiểu nhất trong năm. Nhưng khi hai người thực sự đi cùng nhau, cô lại trở nên thận trọng không thể giải thích được.

Trong lòng cô đang rất là bối rối, cô cảm thấy khí tức của người bên trái giống như một cỗ nhiệt liên tục tấn công cô, khiến cô cảm thấy hơi run lên dù chỉ ở khoảng cách một nắm đấm. Thế là cô bước sang một bên.

Cô bước một bước, Hình Võ lại bước một bước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!